Sắc mặt Mộ Dung Bắc Uyên thả lỏng, nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Nàng nhấp miệng “Như vậy đi, chỉ cần ngày mai Vương gia đi, bằng lòng cho mẫu thân ta chút mặt mũi, chuyện kia sẽ cho qua ta sẽ không trách móc bất cứ ai, cũng sẽ không bởi vậy mà oán trách sườn phi.”
Mộ Dung Bắc Uyên run một chút, mi tâm không khỏi nhíu
Trong lòng hắn chợt có một chút tư vị khó hiểu, vốn hắn đích thật là hy vọng có thể lấy được tha thứ của nàng, cũng muốn biểu hiện sẽ bù lại cho nàng, nhưng nàng lại suy nghĩ như vậy.
Nghĩ đến hắn không chịu đi, cho nên đến để bàn điều kiện. Nhưng trên thực tế, vô luận nàng không tha thứ cho hắn, hắn đều có ý định muốn đi.
Chẳng sợ này thiệp mời này nàng không đưa tới tay, hắn cũng sẽ đi.
Những lời này vốn muốn nói cho nàng nghe, nhưng mà nhìn thấy Triệu Khương Lan mang thái độ đàm phán buôn bán đến đây, Mộ Dung Bắc Uyên há miệng thở dốc, lại cực kì không tình nguyện mà nhịn mấy lời bên miệng xuống.
Qua một hồi lâu, hàn mới than nhẹ một tiếng: “Đã biết, ta nhất định sẽ tới.”
Lấy được sự hứa hẹn của Mộ Dung Bắc Uyên, Triệu Khương
Lan thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong tay còn cầm một tấm thiệp mời khác, lại không biết có nên đưa cho Mộ Dung Bắc Hải hay không. Nếu là bằng hữu tầm thường, đưa thiệp mời này là chuyện này là đương nhiên.
Nhưng hẳn là một điện hạ, thân phận tôn quý, đi tới yến hội của một bình thể của một thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1137901/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.