Chương 1728
“Ngươi, ngươi muốn làm gì?” Một trong năm gã, người trông có vẻ giống như kẻ dẫn đầu đánh bạo hỏi nàng.
“Không muốn làm gì cả, hỏi ngươi một câu hỏi thôi.” Phượng Khương Trần trưng vẻ ung dung không thèm quan tâm ngẩng đầu, trong con ngươi tĩnh mịch kia tỏa ra sự lạnh lẽo, ánh mắt sắc bén như một con sói đang đối mặt với kẻ địch, chỉ trong khoảnh khắc này đã khiến người ta lòa mắt không còn nhìn thấy vết thương trên mặt nàng nữa.
Bất kể Phượng Khương Trần có ưu nhã cỡ nào, thản nhiên ung dung thế nào, con người thật bên trong nàng vẫn là như thế, một Phượng Khương Trần xách theo hòm thuốc chạy tới chạy đi trong chiến trường mưa bom bão đạn. Một quân nhân luôn phải chạy đua với tử thần, một nữ nhân có hơi thở vừa kiêu ngạo lại lạnh lẽo của quân nhân, một nữ nhân vốn có hơi thở lạnh lẽo, cứng rắn.
“Ngươi muốn hỏi gì?” Gã đã hối hận đến phát khóc rồi, chỉ vì hỏi một câu mà lại làm tay của năm người bọn họ bị thương, thế cũng càn quấy quá rồi. Nhưng hết lần này tới lần khác… bọn gã không dám vọng động tí nào, những ám vệ đột nhiên xuất hiện kia đã khiến bọn họ hiểu ra rằng, người trước mặt bọn họ đây không thể đắc tội nổi.
“Có nhìn thấy con ngựa kia không? Nam tử áo lam cưỡi con ngựa đó đâu rồi?” Phượng Khương Trần chỉ vào con ngựa ở bên ngoài, con ngựa đó là vật cưỡi của Cửu Hoàng thúc, ngựa dừng ở bên ngoài, chứng tỏ Cửu Hoàng thúc đã dừng chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/613614/chuong-1727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.