Chương 1727
Phượng Khương Trần vẫn luôn được Vương Cẩm Lăng bảo vệ ở sau lưng đột nhiên dịch người tiến lên, hai tay cầm súng nhắm vào gã ở ngay trước mặt, năm phát súng… mỗi phát đều trúng vào mu bàn tay của đối phương.
Bang bang bang… tiếng súng kết thúc, đao trong năm gã lưng hùm vai gấu kia cũng rơi theo, có một thanh đao suýt chút văng đến trước mặt Vương Cẩm Lăng, may mà Phượng Khương Trần kịp phát hiện ra, kéo Vương Cẩm Lăng ra.
“A, tay của ta, tay của ta.” Bọn họ cầm lấy bàn tay đẫm máu của mình, vẻ mặt hoảng sợ nhìn vào Phượng Khương Trần, không ngờ rằng ả nha đầu xấu xí này lại ra tay nặng như thế, ám vệ đang định ra tay cũng kinh ngạc giật mình, lập tức dừng lại.
Động tác của Phượng Khương Trần thế mà còn nhanh lẹ hơn bọn họ, thế thì… sự tồn tại của bọn họ có cần thiết nữa hay không?
Một bầu trời tĩnh lặng, đám ám vệ của vương gia quay sang nhìn nhau, ngoan ngoãn lui đi.
Khó trách Cửu Hoàng thúc và Phượng Khương Trần đều không mang theo ám vệ ra ngoài, hóa ra là… bọn họ không cần đến.
Mùi thuốc súng và mùi máu tươi tràn ngập trong không khí trong quán trà, những người khác dường như không nghe thấy gì, ngoại trừ hơi sững người ra thì đều tự mình quên đi vấn đề đó, tiếp tục uống trà nói chuyện phiếm.
Ở trong một góc ít người, có một nam nhân mặc quần áo trông có vẻ nghèo túng nhìn vào cây súng trong tay Phượng Khương Trần, trong mắt gã lóe lên sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/613613/chuong-1726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.