Chương trước
Chương sau
“Được rồi, đừng nói những chuyện này nữa, đồ đạc thu dọn xong đi, ngày mai trước tiên mang một vài đồ đạc về Phượng phủ, các ngươi không cần quay về đâu, trực tiếp ở nơi đó đi.”
Lần này dọn về Phượng phủ, cũng không giống như trước, đơn giản vào Tây khu tiểu viện ở như vậy, ở Tây Khu tiểu viện lâu như vậy, có rất nhiều đồ đạc để chuyển về.
“Tiểu thư yên tâm, đồ đạc đều bọc kỹ rồi, đồ vật quý giá ban ngày đã cùng đoàn người Thôi công tử đưa đi rồi, nhất định không bỏ lỡ chuyện của tiểu thư, Đồng Giác cùng Đồng Dao cũng sẽ không quấn quít chuyện Vân gia cầu thân nữa.”
Tuy rằng bỏ lỡ một mối hôn sự tốt đẹp như vậy cũng thật đáng tiếc, nhưng đáng tiếc nữa cũng vô dụng, tiểu thư nhà các nàng không thể gả.
Ngày thứ hai Đồng Giác cùng Đồng Dao liền nói với đám người Vân gia, tiểu thư bọn họ không đồng ý gả, đám người Vân gia sau khi nghe xong cũng không có dây dưa, chỉ liên tục nói đáng tiếc, quay đầu lại oán trách Vân Tiêu, nói Vân Tiêu vô dụng.
Lén lút tới hoàng thành, thời gian kết giao với Phượng Khương Trần lâu như vậy lại còn không thể nắm đượcPhượng Khương Trần, thật có lỗi với danh tiếng của Vân Tiêu công tử.
Đám người Vân gia sẽ không đối xử với Phượng Khương Trần như nào cả, nhưng lại nhốt Vân Tiêu ở trong phủ, không cho hắn ta đi ra ngoài, ngày ngày lải nhải với Vân Tiêu, muốn hắn ta cho dù như thế nào cũng phải bắt được trái tim của Phượng Khương Trần, khiến Phượng Khương Trần đáp ứng gả cho người Vân gia.
Đùa nhau sao, dựa vào y thuật của Phượng Khương Trần, cho dù không thể chữa khỏi bệnh cho Vân Tiêu cũng có thể khiến tiếng tăm Vân gia lan rộng, đáng tiếc… Vân Tiêu chỉ nghe, cũng không hành động, nói đùa sao, hắn ta đến hoàng thành Đông Lăng không phải là vì lấy Phượng Khương Trần.
Lại nói, lỡ như hắn chết rồi, Phượng Khương Trần sẽ phải ở Vân gia cả đời thủ tiết, hắn ta cũng không hy vọng như vậy.
Cũng vì vậy, trước đó Phượng Khương Trần qua phủ đều không thấy Vân Tiêu, Phượng Khương Trần cũng không có để ý, bệnh của Vân Tiêu cũng không gấp, ở nơi này một hai ngày, hơn nữa hai người bọn họ bây giờ mà gặp mặt cũng quả thật có chút lúng túng, tuy nói rằng chưa tính là nghị hôn, nhưng chuyện Vân gia cầu thân là thật.
Vương gia và Thôi gia hợp tác, Phượng Khương Trần nghe lời Cửu hoàng thúc không can thiệp vào nữa, việc cho nổ cung Huyền tiêu, Phượng Khương Trần đã chuẩn bị xong, chỉ chờ Vương Cẩm Lăng bọn họ gây khó dễ cung Huyền tiêu để nắm bắt thời cơ.
Ngay sau đó, đối với Phượng Khương Trần mà nói, chuyện quan trọng nhất chính là quay về phủ, đây là một chuyện hết sức long trọng.
Ngày về phủ, trời còn chưa sáng Phượng Khương Trần đã thức dậy, Xuân Hội, Thu Họa, Hạ Vân, Đông Tình phụ trách chải đầu trang điểm mặc y phục cho nàng.
Hôm nay, nàng phải lấy tư thái tốt nhất, cường thế nhất nói cho mọi người hoàng thành, dù chỉ có một mình Phượng Khương Trần, Phượng gia cũng sẽ không ngã!
Két một tiếng…
Cổng chính Phượng phủ từ từ mở ra, hôm nay chính thức tiếp đãi khách quý đến nhưng khiến mọi người không tưởng tượng được là, ngày thứ nhất Phượng Khương Trần chuyển phủ, khách thứ nhất đến Phượng phủ lại là…
Sau khi Phượng Khương Trần nghe thấy người tới báo, lập tức giận dữ, vỗ bàn một cái: “Hay cho một phần lễ lớn, Phượng Khương Trần ta đã ghi nhớ! Đi ra ngoài xem một chút…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.