“Thuần Vương điện hạ có chuyện gì sao?” Phượng Khương Trần đã đi ra đại điện. Bởi vì vị trí của nàng và Thuần Vương gần ngôi vị hoàng đế nhất, họ coi như là người cuối cùng đi ra, phía sau cũng không có mấy người, nhưng mấy vị đại thần ở phía trước nghe thấy Thuần Vương mở lời, ai nấy lèo nhèo không chịu đi.
Trong lòng, trong đôi mắt của Đông Lăng Tử Thuần đều chỉ có Phượng Khương Trần, nào rảnh rỗi quan tâm đến những người đó. Phượng Khương Trần muốn nói, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt sáng chói của họ, thì hiểu rằng cho dù nàng có mở miệng cũng vô ích, những người này sẽ không tin lời nàng.
Nhìn thấy bộ dạng lãnh đạm của Phượng Khương Trần, Đông Lăng Tử Thuần có chút mất tự nhiên, đồng thời cũng có hơi bất an. Đường đường là thân vương đứng trước mặt Phượng Khương Trần, nhưng lại bị Phượng Khương Trần áp chế không chút kiêu ngạo: “Khương Trần, ta, ta…”
“Thuần vương điện hạ, ngài có gì muốn nói xin cứ nói thẳng.” Phượng Khương Trần không kiên nhẫn, Vương Cẩm Lăng đã đi ra, nếu nàng không tiến lên, có lẽ Vương Cẩm Lăng sẽ bị người khác chặn lại, bây giờ Vương Cẩm Lăng quyền thế rất mạnh.
Đông Lăng Tử Thuần hít một hơi thật sâu, hắn biết hôm nay nếu không nói ra thì sẽ không còn cơ hội. Thuần Vương nhìn Phượng Khương Trần trìu mến: “Khương Trần, trái tim ta đã duyệt nàng, ta vốn là muốn lấy nàng làm chính phi, chỉ là chuyện của Dao Hân công chúa, ta…”
Nói đến Dao Hân, Thuần Vương đúng là vô tội bị hại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612728/chuong-841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.