Tim Lý Tuần như ngừng đập, vội vã rút kiếm trong tay ra, chĩa về phía trên giường quét qua vài cái, trong lòng âm thầm cầu trời khấn phật cho Phượng Khương Trần có thể tránh được một kiếp nạn. Một đường kiếm quét qua, trống không…
“Phượng tiểu thư không ở đây.” Lý Tuần thở mạnh một hơi nhẹ nhõm, quay đầu lại mới phát hiện hai nha hoàn vốn không đi theo đến đây, Lý Tuần nhíu mày, nhưng không nghĩ nhiều, chỉ cho là hai nha hoàn bị lửa cản lại, trong lòng thầm mắng hai nàng gây thêm phiền phức, hắn lại còn phải quay lại tìm tung tích của hai nàng ta. Lý Tuần không dám lề mề, quay người lao ra khỏi phòng, tiếp tục đi tìm Phượng Khương Trần…
Thư phòng của nhà người ta là nơi quan trọng nhất, nhưng ở Phượng phủ, thư phòng là nơi có cũng được mà không có cũng được, cửa lớn thư phòng Phượng phủ mở ra, Phượng Khương Trần cũng rất ít khi tới thư phòng.
Rất nhiều người đều cho rằng thư phòng ở Phượng phủ chỉ dùng để trang trí, cũng không biết rằng trong thư phòng Phượng phủ để một thứ quý giá nhất.
Khi Phượng Khương Trần phi tới, thư phòng vẫn chưa bắt lửa, chỉ hơi nóng, Phượng Khương Trần vội vàng kéo mở vách ngầm, từ bên trong lấy ra một chiếc hộp gỗ màu đen.
Nói là hộp gỗ cứ đúng hơn là một khúc gỗ còn nguyên vẹn, hộp gỗ to bằng bàn tay tỏa ra khí lạnh, cái hộp cũng không có lấy một khe hở, nhưng bên trong lại rỗng, Phượng Khương Trần từng muốn mở hộp ra, nhưng làm thế nào cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612646/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.