Ngay trước mặt mọi người, Vương Cẩm Lăng lại làm trò… làm trò trêu ghẹo!
Aaa… nàng làm sao còn mặt mũi mà gặp người ta nữa!
Hai mắt An Yên công chúa sắp bốc hỏa đến nơi, chỉ hận không thể đẩy Phượng Khương Trần ra, tự mình thay thế vào chỗ của Phượng Khương Trần. Nhưng lần này đến lần khác, Đông Lăng Tử Lãng trừng mắt cảnh cáo An Yên công chúa, An Yên công chúa chỉ có thể tức giận cúi đầu.
Ngược lại, Tô Quán nhẹ nhàng thở phào một hơi, gò má tái nhợt vương chút ý cười nhìn về phía Cửu Hoàng thúc, lúc này nàng ta lại phát hiện Cửu Hoàng thúc vẫn là vẻ mặt bình tĩnh, không vui không buồn, trong lòng nàng ta nhẹ nhàng thở phào thêm một hơi nữa.
Những người khác chỉ cảm thấy hành động này của Vương Cẩm Lăng quá lớn mật, trái lại Tây Lăng Thiên Lâm cười như không cười nhìn Vương Cẩm Lăng, bày dáng vẻ cao thâm như đã nhìn rõ hết thảy.
Hành động này của Vương Cẩm Lăng thật giống như một viên đá bị ném vào mặt hồ tĩnh lặng, khiến lòng người dậy sóng.
Vương Cẩm Lăng vẫn giữ dáng vẻ như chẳng có chuyện gì xảy ra, tự tay múc cho Phượng Khương Trần một chén canh, đặt trước mặt nàng: “Nếm thử món canh gà lá sen này xem, ngon lắm đấy.”
Sau đó hắn cười áy náy với đám người xung quanh, đến lúc nhìn đến Cửu Hoàng thúc thì nhẹ nhàng gật đầu một cái: “Khương Trần nhà ta đã làm phiền nhiều đến các vị rồi, Cẩm Lăng thay mặt Khương Trần cảm tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612560/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.