Thấy Tô Quán dù đã cố gắng trang điểm lộng lẫy nhưng vẫn không thể che đi sắc mặt tái nhợt, Phượng Khương Trần chỉ có thể nói: “Mặt mũi của Cửu Hoàng thúc đúng là không phải chỉ lớn bình thường nhỉ, Tô Quán đã bệnh thành như thế mà còn ngoan ngoãn đến dự tiệc.”
Sau khi đoàn người đã an vị, Cửu Hoàng thúc không nói một câu nào, ra hiệu hạ nhân mang thức ăn lên, nhìn dáng vẻ này dường như thật sự chỉ đơn giản ăn một bữa cơm. Trái lại Thái tử và Đông Lăng Tử Lãng chào hỏi mấy người vừa đến vài câu, không khiến Tây Lăng Thiên Lâm và Bắc Lăng Phượng Khiêm cảm thấy bị đối xử lạnh nhạt.
Hôn sự giữa Bắc Lăng Phượng Khiêm và An Yên vốn chưa được xác định, nhưng cũng xem như không thể nào tách ra được nữa.
Tuy nói hoàng thượng có được một vị tướng như Lý Tưởng, sớm sớm tối tối đều muốn kích động chiến tranh với vài quốc gia khác, có thể xem là Thiên Lôi dũng mãnh trên chiến trường. Còn nói về chuyện muốn một hơi nuốt hết Tam Quốc, Đông Lăng nào có thực lực cỡ đấy, với một quốc gia như Bắc Lăng, đương nhiên đặt chủ trương xoa dịu làm đầu.
Hòa thân chính là biện pháp tốt nhất, xem như Đông Lăng có Thiên Lôi dũng mãnh, nhưng nhỡ ba quốc gia còn lại kết bè liên thủ đối phó với Đông Lăng, Đông Lăng sẽ không thể nào chịu nổi, lôi kéo một quốc gia lạc hậu nhưng lại thiện chiến như Bắc Lăng là chuyện phải làm, gả công chúa đến đó cũng vì muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612559/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.