Tuy rằng các dấu hiệu sinh tồn như nhịp thở và nhịp tim của anh ta rất yếu nhưng rõ ràng là vẫn có thể kiểm tra ra được, chỉ cần là người hơi biết một chút y học đều sẽ không nghĩ rằng anh ta đã chết, nếu không phải nàng biết Lý Tưởng đang giả bộ thì kết quả chẩn đoán của Phượng Khương Trần sẽ là hôn mê sâu.
Nhưng Phượng Khương Trần cũng có thể hiểu được cách làm của các thái y, chỉ có nói bệnh tình nghiêm trọng hơn thì nếu chữa được bệnh công lao của họ mới to, còn không chữa được thì tội trạng sẽ nhỏ hơn, bởi vì bệnh của đối phương quá nặng.
“Các vị ái khanh có phương pháp cứu chữa chứ?” Ánh mắt Hoàng thượng dừng lại trên người Phượng Khương Trần.
Người ở chỗ này ai cũng biết Phượng Khương Trần đã cứu sống Tô nhị công tử bị chết giả, đối với Lý Tưởng cũng có trạng thái tương tự thì hẳn là nàng cũng có biện pháp.
Các thái y chủ động nhường lối cho Phượng Khương Trần, nàng cũng không làm bộ, từ phía sau bước lên trước: “Hồi bẩm Hoàng thượng, tình trạng của Lý công tử và Tô nhị công tử không giống nhau nên dùng cùng phương pháp cứu chữa sẽ không có tác dụng.”
“Khác nhau? Như vậy là có nghĩa gì?” Hoàng thượng có vẻ rất hứng thú, nhưng Phượng Khương Trần cũng hiểu được, như thế này là Hoàng thượng đang tỏ vẻ tín nhiệm nàng, muốn nàng đừng phụ sự tín nhiệm của ông ta.
Đáng tiếc, nàng nhất định phải phụ sự tín nhiệm này rồi, Hoàng thượng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612507/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.