Nàng đột nhiên phát hiện ra thân phận của Lam Cửu Khánh rất không bình thường, hình như nàng đã phát hiện ra một bí mật không nên phát hiện rồi.
Hiệp khách giang hồ? Không, hiệp khách giang hồ tuyệt đối không thể tra ra được vụ nổ bom hay sự tồn tại của Lý Tưởng trong khoảng thời gian nhanh như vậy, chỉ có những người ở hoàng thành Đông Lăng, như Nam Lăng, Bắc Lăng, Tây Lăng mới có thể nắm bắt những thông tin này nhanh chóng đến thế.
Lam Cửu Khánh rốt cuộc là người nước nào?
Nhìn mặt nạ trên mặt Lam Cửu Khánh lần đầu tiên Phượng Khương Trần có loại ham muốn được xốc nó lên nhìn thử, nhưng cuối cùng nàng vẫn nhịn được.
“Hoàng tử Nam Lăng, thái tử Tây Lăng ta đều đã từng cứu mạng, thêm một cái mạng của huynh cũng chẳng có vấn đề gì, ta không muốn biết huynh là ai, cũng sẽ không tiết lộ chuyện của huynh.” Phượng Khương Trần giơ tay chạm vào cái mặt nạ lạnh lẽo kia rồi nhanh chóng rụt tay về.
Phượng Khương Trần đứng dậy định truyền dịch cho Lam Cửu Khánh thì đột nhiên nhìn đến thuốc Vương Cẩm Lăng đưa tới ở trên bàn trang điểm.
“A, sao ta lại quên mất cao tuyết liên bách hoa huynh đưa nhỉ, thuốc mỡ này mùi nồng, không những giúp miệng vết thương khép lại mà còn có thể che đi mùi máu tươi.” Phượng Khương Trần liền đi tìm phần thuốc mỡ còn lại.
Thứ này tuy là quý gia nhưng dùng trên người Lam Cửu Khánh nàng cũng không tiếc nuối gì, từ tin tức Tô Vân Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612502/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.