Nghĩ vậy đầu óc Phượng Khương Trần cũng tỉnh táo hơn vài phần, không thể ngủ được nên nàng liền ngồi dậy, nhớ lại lời Vương Cẩm Lăng nhắc nhở nàng trước khi đi.
Hắn muốn nàng phải cẩn thận với phủ Trấn Quốc Công, cẩn thận nam tử gọi là Lý Tưởng kia, Lý Tưởng chính là người có thể chế tạo bom sấm sét, là khách do Dung thập tiểu thư mời đến.
Lý Tưởng, nếu có cơ hội thì nàng cũng thật sự muốn gặp mặt người này một lần, có phải người đó cũng có tư tưởng không giống nàng không, có phải cũng là người xuyên không tới không, nếu đúng thì nàng muốn gặp đối phương để làm gì.
Nếu anh ta không có não muốn thống nhất thiên hạ thì vì sự an toàn của bản thân nàng cũng sẽ ra tay giết chết đối phương, một nhân vật nguy hiểm như vậy thì vẫn nên đến từ đâu thì cút về đó là tốt nhất.
Giằng co nửa ngày Phượng Khương Trần mới xem qua túi trị liệu thông minh, thấy thời gian đã là hai giờ sáng nàng ngáp nhẹ một hơi chuẩn bị đi ngủ, nhưng vào lúc này lại truyền đến tiếng đập cửa.
“Ai vậy?” Phượng Khương Trần cũng không sợ, nếu là người xấu thì làm sao có thể gõ cửa, kể ra thì Phượng phủ cũng không còn giống trước kia, Trác Đông Minh sắp xếp không ít hộ vệ ở đây, Phượng phủ, à không, phải là phủ Trung Nghĩa Hầu, phủ Trung Nghĩa Hầu này so với trước kia còn an toàn hơn.
“Phượng Khương Trần, là ta.” Là tiếng của một người đàn ông, rất quen thuộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612501/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.