Khi nàng đang nghĩ ngợi làm sao từ chối, Phượng Khương Trần chợt bắt gặp một tên thái giám da mặt trắng trẻo không có râu bước tới gần nàng: “Phượng tiểu thư, vương gia thấy người xuất cung không có xe ngựa, hỏi người có cần tiễn một đoạn không ạ?”
Phượng Khương Trần biết tên thái giám này, hắn ta là người bên cạnh Cửu hoàng thúc.
Mặc dù không muốn ở một mình với Vương Cẩm Lăng, nhưng nàng càng chẳng muốn dính dáng tới Cửu hoàng thúc, nhất là ở trước mặt người ngoài: “Đa tạ vương gia, Khinh sẽ về cùng đại công tử, xin vương gia đừng lo lắng.”
Thái giám bất mãn nhíu mày: “Phượng tiểu thư, vương gia nhà ta hiếm khi bằng lòng ngồi chung xe ngựa với người khác.” Ý là, nàng nên cảm thấy vinh hạnh, đồng thời cũng ám chỉ lần trước tham gia hội thi thơ Cửu hoàng thúc đã đưa nàng một đoạn đường, lần này không nên bị từ chối.
“Phượng tiểu thư, trong người công tử nhà ta cảm thấy hơi khó chịu, người xem?” Xa phu của Vương Cẩm Lăng cũng là một người thông minh, hắn ta không thể vượt qua Cửu hoàng thúc về quyền thế.
“Vương Cẩm Lăng cảm thấy khó chịu? Là thật hay giả?” Phượng Khương Trần trừng mắt nhìn xa phu, sự sắc bén và dò xét trong mắt nàng khiến người ta không dám nói dối.
Xa phu hoảng sợ hết hồn, cũng may hắn ta không nói dối: “Là thật, có điều công tử cấm chúng tôi nói.” Trong lòng xa phu thầm kêu may mắn, may mà hắn ta không lừa nói dối Phượng Khương Trần. Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612498/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.