“Đừng…” Thanh âm này Phương Khương Trần quen thuộc vô cùng, thân thể còn so với đầu óc còn nhanh hơn.
“Cẩm Lăng, cẩn thận.”
“Oanh…”
Lúc tiếng nổ thứ hai vang lên, Phượng Khương Trần từ trên trà lâu trực tiếp nhảy xuống, nhào vào lòng Vương Cẩm Lăng.
Thuốc nổ, sao có thể, thời đại này làm sao có thể có thuốc nổ cơ chứ, hơn nữa tiếng nổ này là nhằm vào Vương Cẩm Lăng mà đến.
Phượng Khương Trần không chút nghĩ ngợi, cũng không có thời gian suy nghĩ, gắt gao ôm lấy Vương Cẩm Lăng che chở cho hắn…
“Khương Trần.” Vương Cẩm Lăng thất kinh, lại thêm con ngựa bị làm cho kinh hãi liền hất hai người quay cuồng xuống đất…
“Phượng Khương Trần, cái nữ nhân ngốc nhà ngươi.” Ở trong góc tối, một kẻ đeo mặt nạ màu lam đang bước chậm từng bước, trơ mắt nhìn Phượng Khương Trần với Vương Cẩm Lăng mất hút vào đám người…
Loại thuốc nổ này không tính là hoàn toàn tinh xảo, nhưng sát thương cũng rất lớn. Nổ một cái mọi người bên cạnh Vương Cẩm Lăng đều bị thương, nếu không phải Phượng Khương Trần phản ứng nhanh thì Vương Cẩm Lăng hẳn cũng sẽ bị thương không hề nhẹ.
Đại lục Cửu Châu trước nay chưa từng xuất hiện loại đồ vật như này. Một tiếng nổ mạnh vang lên mang lực sát thương vô cùng cường đại làm cho bất kể là dân chúng hay quan viên đều bị dọa đến thất kinh, cả đám liều mạng mà chạy, nhưng không biết chạy đi đâu mới là an toàn, người người chen chúc xô đẩy nhau, như ong vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612478/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.