Chương trước
Chương sau
Tôn Tư Hành quả quyết không nhìn hai người, tập trung bôi thuốc rồi băng bó vết thương cho Phượng Khương Trần.

Sau khi băng bó vết thương xong, Tôn Tư Hành rất không khách khí đánh đuổi người: “Được rồi, thế tử gia, Tô công tử, sư phụ ta cần tĩnh dưỡng nghỉ ngơi, chuyện kế tiếp sẽ có thị nữ làm, hai vị đi thong thả, Tư Hành không tiễn…”

“Đi thì đi, thế tử gia, mời…” Tô Vân Thanh đi cũng phải dẫn theo Trác Đông Minh.

“Ngươi trước đi.”

“Thế tử gia trước, người là thế tử gia, người được đi trước.”

“Ta là thế tử gia, ta lệnh cho ngươi đi trước.”

“Tôn ti khác biệt, sao Vân Thanh có thể đi trước thế tử.”



Được, các ngươi không đi, ta đi.

Tôn Tư Hành liếc mắt, đẩy Phượng Khương Trần ra ngoài, còn như hai người họ? Thích đi thì đi…

Tối đến, sự náo nhiệt và ồn ào của ban ngày thối lui, toàn bộ hoàng thành đều lộ ra vẻ yên tĩnh và yên bình, có ở cái này yên tĩnh mặt ngoài dưới, nhưng sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt.

Cửu vương vương phủ, Đông Lăng Vũ Cửu nghe thám tử báo lại xong, im lặng nửa khắc sau đó đứng lên, nhìn ra ngoài cửa sổ: ” Bao lâu nữa Bắc Lăng nhị hoàng tử mới đến?”

“Mười ngày.” Hắc y nhân cung kính cúi đầu đứng bên giá sách, không nhìn rõ tướng mạo của hắn.

Kiểu người này rất không có cảm giác tồn tại, nếu không phải hắn mở miệng nói chuyện, cũng không có người chú ý tới hắn.

“Tiết lộ tin tức của An Yên công chúa cho hắn, bản vương muốn hắn liên hôn Đông Lăng với trong vòng mười ngày.”

“Vâng.” Hắc y nhân chỉ cần nghe lệnh, không cần biết vì sao.

Người Bắc Lăng dũng mãnh, khí hậu khắc liệt, An Yên công chúa phải đi hòa thân ở Bắc Lăng, không khác gì đi vào chỗ chết.

Cuối cùng, Cửu Hoàng thúc cũng ra tay…

Một An Yên công chúa, sao có thể xua tan được cơn giận của Cửu hoàng thúc. Chưa biết ai tốt ai xấu, những người tham gia vào chuyện này một người hắn cũng không tha.

“Truyền lệnh cho Tôn thái y, bản vương muốn thương thế của Tây Lăng Thiên Lâm nghiêm trọng hơn nữa, nếu có thể khiến vết thương của hắn rách ra thì tốt.”

Ở Đông Lăng người có kĩ thuật may tốt nhất tốt nhất chính là Phượng Khương Trần, nhưng Phượng Khương Trần đã bị Tây Lăng Dao Hân tính kế mà bị thương, có lẽ Tây Lăng Thiên Lâm sẽ hận chết Tây Lăng Dao Hân.

“Vâng.”

“Tiết lộ tin tức Tô gia muốn trợ giúp bản vương thượng vị với hoàng thượng.”

Muốn gả cho bản vương, phải xem ngươi có bản lĩnh không đã, Tô gia ư? Hắn vốn không để trong mắt, không muốn đắc tội không có nghĩa là không thể đắc tội.

Tô Quán, ngươi thích tranh đấu với người khác đúng không? Được, bản vương thỏa mãn ngươi, cho ngươi vào cung đấu với hoàng hậu.

“Vâng.”

“Nói với Tạ gia, Tạ quý phi bị hoàng hậu hạ độc không thể mang thai, bảo Tạ gia đi tìm thiên hạ đệ nhất trang mua thuốc giải.”

Hoàng hậu không muốn Tạ quý phi sinh con là vì sợ sau khi Tạ quý phi có con sẽ uy hiếp đến địa bị của Đông Lăng Tử Lãng.

Hoàng hậu càng không muốn thì hắn càng muốn đưa đến từng cái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.