“Tô Vân Thanh, sao ngươi lại tới đây? Ngươi không biết phi lễ chớ nhìn sao? Đi ra ngoài!” Trác Đông Minh thầm buồn bực bản thân vì tính cảnh giác quá thấp, đồng thời cũng nhớ kỹ trong lòng, thủ vệ của Phượng phủ quá yếu, sau khi về hắn phải phái một nhóm người tới đây, nếu không Phượng phủ lớn như vậy, mà Phượng Khương Trần lại là một nữ hài tử, quá không an toàn.
“Ta tới tặng thuốc cho nàng.” Tô Vân Thanh lấy một cái hộp ngọc từ trong lòng ra đưa cho Tôn Tư Hành: “Tôn đại phu, dùng thuốc này cho nàng.”
Tôn Tư Hành cũng không đề phòng Tô Vân Thanh, hắn thấy rõ vết thương của Phượng Khương Trần, vết thương thế đó nhìn rất dọa người, hèn chi cái tên Cửu Khánh kia lại cực kỳ khẩn cấp bắt hắn đi lấy thuốc.
“Đây là thuốc gì?” Vừa mở ra, bên trong phòng tràn ngập mùi hương sen thanh nhã, ngửi mùi thơm ngát này cũng khiến người ta thần thanh khí sảng, tâm tình bình tĩnh.
“Cao tuyết liên bách hoa, thánh phẩm chữa thương đệ nhất võ lâm, có thể bảo đảm vết thương của nàng sẽ không để lại sẹo.” Nói thánh phẩm chữa thương thì hơi khoa trương, nhưng có tác dụng giúp vết thương khép lại, sau khi dùng xong da thịt nhẵn bóng như trẻ con.
Cao tuyết liên bách hoa cũng được xưng là thánh phẩm làm đẹp đệ nhất giang hồ, đáng tiếc thứ này vô cùng quý giá.
“Đây chính là phương thuốc bí mật mà Huyền Y Cốc cốc chủ không truyền ra ngoài: cao tuyết liên bách hoa, không phải Huyền Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612460/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.