Thấy dáng vẻ của bọn hắn như vậy, hình như không quá xem trọng Tô Quán, hoặc có lẽ sau khi được chứng kiến kỹ năng cưỡi và thuần ngựa khiến mọi người vỗ án tán dương của Phượng Khương Trần, biểu hiện của Tô Quán không lọt nổi mắt xanh của họ.
Dưới sự hướng dẫn của thái giám, đi tới phòng nghỉ gần nhất, cho người lui ra, trên mặt Phượng Khương Trần mới thu lại ý cười.
“Ui…”
Phượng Khương Trần đau đến hít một hơi thật sâu, cẩn thận kéo quần xuống, quần màu đen dính máu, bụi, đã bẩn không nhìn nổi, trong quần cũng đều là máu và bụi, không nhìn ra màu sắc ban đầu.
Phượng Khương Trần lại tụt quần lui xuống, quần dính sát vết thương, lúc cởi từng lớp thịt bị trực tiếp xé xuống, vết thương bị tổn thương lần hai.
Máu thịt của bắp đùi lộ ra, trên cơ bản đùi không còn một chỗ nào lành lạnh, Phượng Khương Trần đã từng gặp vết thương như này, không khác lắm vết thương do bị nổ bom.
“Ở trên chiến trường cũng không bị thương nặng như vậy, không ngờ trên sân ngựa ở nơi này lại bị thương nặng như vậy.” Phượng Khương Trần lắc đầu, cảm giác năng lực nhịn đau của mình càng ngày càng kém.
Mở túi y tế thông minh, Phượng Khương Trần lấy băng vải và thuốc trị thương ra, thấm thuốc giảm đau vào miếng băng vải, sau đó quấn từng lớp từng lớp vào chỗ bị thương, đơn giản băng bó lại.
Vết thương này phải được rửa sạch sẽ rồi mới bôi thuốc, nhưng bây giờ nàng không có thời gian,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612450/chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.