Nha hoàn vừa đưa Phượng Khương Trần đi ra quay vào bẩm báo: “Lão phu nhân, Phượng cô nương bị Nhị phu nhân gọi đi.”
“Nàng dâu nhà lão nhị đúng là một người thông suốt.” Lão phu nhân trào phúng nói, mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.
Phượng Khương Trần tiến vào viện của Nhị phu nhân, Nhị phu nhân liền đứng dậy đón, mơ hồ mang theo vài phần lấy lòng, nếu đổi lại là người khác chắc chắn sẽ được yêu thương mà hoảng sợ, nhưng Phượng Khương Trần chỉ bình tĩnh đối mặt.
Từ thái độ của lão phu nhân nàng liền hiểu rõ, chắc chắn có ai âm thầm chèn ép Quốc Công phủ, nếu không sao tự nhiên Quốc Công phủ lại hạ mình làm hòa với một cô nương mồ côi như nàng.
Người độc ác sẽ có người độc ác hơn, kẻ mạnh sẽ có kẻ mạnh hơn nữa, lời này đúng không phải giả.
“Đã sớm nghe danh Khương Trần cô nương nhưng lại không có duyên gặp, hôm nay cuối cùng cũng được gặp ngươi.” Tướng mạo Nhị phu nhân bình thường, chỉ là đôi mắt hơi hướng lên để lộ sự phong tình, đồng thời cũng lộ ra vẻ khôn khéo, không có hình dáng của một chủ mẫu.
“Nhị phu nhân.” Biết rõ Trần Quốc Công phủ lúc này không dám làm gì mình nhưng Phượng Khương Trần vẫn tuân thủ lễ nghi nghiêm ngặt, cúi người thỉnh an.
“Cái gì mà Nhị phu nhân chứ, Khương Trần này, nếu không ghét bỏ thì gọi ta là Nhị thẩm đi, ta và mẫu thân ngươi cũng coi là chỗ quen biết cũ đó.” Nhị phu nhân là người khôn khéo, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612373/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.