Phượng Khương Trần chưa bao giờ là một người làm việc theo cảm tính, mặc dù vừa rồi đau lòng muốn chết khi biết người đứng sau mọi chuyện là Cửu Hoàng Thúc, nhưng Phượng Khương Trần lại không thấy đau khổ đến mức mù quáng như vậy.
Vị Vương gia vô tình nhất, Cửu Hoàng Thúc vốn là một người vô tình như thế, không phải chỉ vì Cửu Hoàng Thúc đã nhìn nàng với con mắt khác trước đây mà cho rằng bây giờ hắn sẽ coi trọng nàng.
Trong phạm vi nguyên tắc của hắn, giúp nàng mà không tổn hại đến lợi ích của hắn đã là một ân huệ của hoàng gia, nhưng một khi đụng đến lợi ích của mình chắc chắn hắn sẽ không giúp, cũng giống như nàng vậy.
Nàng cũng sẽ không vì mưu tính cho một người chỉ quen biết mà ảnh hưởng đến lợi ích bản thân, nàng không phải là thánh mẫu mà Cửu Hoàng Thúc cũng không phải thánh nhân, nàng không thể đòi hỏi hắn bất cứ điều gì về chuyện này.
Nàng cũng chẳng phải là ai đối với Cửu Hoàng Thúc cả, mà cho dù nàng đối với hắn có là ai đi nữa, trước đây Hoàng thượng đã từng lầy mạng Đông Lăng Tử Lãng để tính kế Cửu Hoàng Thúc, bây giờ hắn có tính kế lại nàng thì ở trong mắt người hoàng gia cũng là chuyện bình thường.
Ngay lúc này nếu nàng không nghĩ đến việc tìm cách thoát thân mà hoàn toàn đắm chìm vào nỗi bi thương khi bị Cửu Hoàng Thúc lợi dụng, thì nàng đúng là một đứa đần độn.
Bây giờ gặp được người của Cửu Hoàng Thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612354/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.