Đông Lăng Vũ Cửu thúc ngựa chạy ra khỏi thành, không ngờ tới vừa mới ra đến cổng đã đụng phải sát thủ mai phục, mặc dù những người đi cùng Đông Lăng Vũ Cửu ai cũng tinh nhuệ, thế nhưng số lượng lại không nhiều.
Tên mai phục muốn giết người nhưng quan binh đuổi tới đúng lúc nên đã bỏ chạy, tuy nhiên Đông Lăng Vũ Cửu lại bị thương, sau khi thị vệ khuyên can thì hắn không thể không trở về Vương phủ.
“Lão Cửu có ý gì?” Hoàng thượng không hiểu rốt cuộc Đông Lăng Vũ Cửu đang muốn giở trò gì.
Chỉ là trùng hợp?
Nếu Hoàng thượng tin rằng đây chỉ là trùng hợp thì đã không sống vô ích lâu như vậy, trên đời này làm gì có nhiều chuyện trùng hợp đến thề.
Người đến báo tin đứng ở dưới không nói lời nào.
Đến bây giờ ông vẫn không hiểu được làm sao Cửu Hoàng Thúc có thể rời khỏi thành.
Cứ điểm của Nam Lăng có thuộc hạ đắc lực, nhưng chuyện đó không có vần đề gì, nơi đó rất bí ẩn nhưng lại đầy ngõ cụt, phát hiện được cứ điểm kia cũng coi như là tóm được người của Nam Lăng.
Vậy tại sao bây giờ Cửu Hoàng Thúc lại ra khỏi thành? Chẳng lẽ hắn không biết hắn vừa rời đi là đã bị Hoàng thượng để ý rồi sao?
“Chẳng lẽ là vì Phượng Khương Trần?” Hoàng thượng nói xong lập tức lắc đầu phủ nhận khả năng này.
Vị Vương gia vô tình nhất đừng nói là chỉ một nữ nhân, ngay cả đứa con của bản thân cũng chưa chắc đã vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612353/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.