Lúc này đang vào giữa trưa, mặt trời đứng bóng, chung quanh nóng đến chết người, người bình thường đương nhiên sẽ không chọn thời điểm này mà đi ra du ngoạn.
Nhìn Phượng Khương Trần vẫn luôn im lặng đứng cách đó không xa, Trác Đông Minh cũng dần dần bình tĩnh lại, trong lòng nhớ đến lời khen của Vương Cẩm Lăng dành cho Phượng Khương Trần, hắn lập tức hỏi: “Phượng Khương Trần, chuyện này ngươi thầy thế nào?”
“Ta? Thế tử gia, việc này hình như không có liên quan đến ta.” Phượng Khương Trần xoay người, dáng vẻ không muốn bị dính vào phiền phức.
Nếu bị cuốn vào cuộc tranh đấu của quyền quý, người chết cuối cùng chỉ có thể là nàng.
Đông Lăng phân chia giai cấp rất nghiêm ngặt, hoàng tộc, thế gia, quý tộc, quan viên, dân chúng rồi đến thương nhân.
Lúc trước Túc Thân Vương đã cưới công chúa, hơn nữa Túc Thân Vương lại là nghĩa đệ của tiên hoàng, mặc dù không phải dòng họ hoàng tộc, nhưng cũng có thể coi Trác Đông Minh là người trong hoàng tộc, Tần Dương Hầu lại là quý tộc. Hoàng tộc muốn giết quý tộc thì không cần lý do, nhưng tương phản, nếu quý tộc dám mưu hại hoàng tộc thì chính là tử tội.
Mà Phượng Khương Trần này chỉ là một dân thường, nếu cuốn vào cuộc tranh đấu giữa hoàng tộc và quý tộc, cuối cùng chỉ có thể trở thành quân cờ bị người ta hy sinh.
Cửu hoàng thúc đã sớm cảnh cáo nàng, đừng nhúng tay vào chuyện của hắn, bởi vì thân phận của nàng quá thấp.
“Chuyện không liên quan đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612336/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.