“Đúng vậy, chỗ đó không thích hợp với Cửu hoàng thúc chút nào.” Một người như Cửu hoàng thúc phải là ngựa vàng ghế ngọc, giường cao gối mềm mới xứng với thân phận của hắn.
Vương Cẩm Lăng lắc đầu khẽ mỉm cười, Phượng Khương Thật thực sự quá bắt công, trên đời này có ai thích hợp với cuộc sống ở trong ngục tù? Nhưng Vương Cẩm Lăng cũng không muốn tiếp tục nói đến chuyện này nữa, hắn nhanh chóng chuyền đề tài, trực tiếp hỏi: “Khương Trần, ngươi có nghĩ chuyện Bách Thảo Viên bị bầy sói tắn công là do một người nào đó cố ý sắp đặt hay không?”
Câu hỏi của Vương Cẩm Lăng cực kỳ thẳng thắn, hắn tin Phượng Khương Trần có thể hiểu được.
Thứ mà Hoàng thượng và Tạ gia muốn không phải là chân tướng sự thật, bọn họ muốn nhân cơ hội này đạt được mục đích của mình.
Đây là một màn đọ sức giữa Hoàng thượng và Cửu hoàng thúc, là cuộc đấu vật giữa Vương gia và Tạ gia, bọn họ không quan tâm chân tướng là gì, chỉ cần ai có thể chiếm được thế thượng phong, ai bày ra cục diện thì đó mới là chân tướng.
Phượng Khương Trần ngẩng đầu nhìn lên, đón nhận ánh mắt sắc bén và kiềm chế của Vương Cẩm Lăng, khó hiểu hỏi: “Cẩm Lăng, ngươi muốn làm gì? Và tại sao ngươi lại muốn giúp Cửu hoàng thúc?”
Lúc này Vương Cẩm Lăng hẳn là nên phớt lờ những việc không liên quan đến mình mới đúng chứ?
“Ta không muốn làm gì cả, cũng không phải giúp Cửu hoàng thúc mà chỉ là đang suy xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612297/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.