Phía sau nàng, là một đám hộ vệ, giỏi giang và cẩn trọng.
Xinh đẹp, ưu tú, thông minh, quý khí, nữ nhân siêu phàm này tuyệt đối không phải An Yêncông chúa, còn những tiểu thư Thế gia kia khó mà sánh được.
Phượng Khương Trần có thể kết luận, nữ nhân này không phú thì quý, mà nhìn tình ý ẩn giấu trong đôi mắt của nàng ta, còn có thấy nàng thì khiếp sợ, Phượng Khương Trần biết nữ nhân này thích cửu hoàng thúc.
Nhìn thấy cửu hoàng thúc cũng không có phòng bị đối với nữ nhân này, Phượng Khương Trần biết người mà cửu hoàng thúc chờ ở nơi này chính là nữ nhân này.
Lặng lẽ cất súng vào, Phượng Khương Trần yên lặng lui qua một bên.
Chẳng biết tại sao, trong lòng lại vô cùng chua xót nhưng lại chỉ có kiềm chế, cửu hoàng thúc không phải người của nàng, ngay cả quyền ghen nàng cũng không có…
Đến giờ phút này, nàng mới hiểu được vì sao người ta lại nói, đau xót nhất không phải ghen, mà là ngay đến cả quyền để ghen cũng khung có…
Khác với tinh thần chán nản của Phượng Khương Trần, nữ tử mặc y phục đỏ ngoại trừ hơi hoảng sợ lúc ban đầu thì nụ cười trên mặt không thay đổi, nhìn Phượng Khương Trần lui qua một bên, ánh mắt của nữ tử y phục đỏ lại thêm sâu xa.
Cách Đông Lăng Vũ Cửu mươi mét, nữ tử mặc y phục đỏ ngừng lại, thị vệ lập tức sau lưng mang lên một cái ghế dựa bằng ngọc.
Y phục đỏ, ngọc trắng, như dưới sự hỗ trợ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612265/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.