Bên trong chỉ có kim, chỉ, một con dao giải phẫu, dao giải phẫu này là trước đây An Bình công chúa trả lại cho nàng, trừ thứ này ra thì cũng chỉ là đồ dùng trong đông y, không có tí giá trị nào.
Phượng Khương Trần đối với hoàng cung, có sự căm ghét và phòng bị tự nhiên, trước lúc vào cung đã đem đồ đạc thu dọn xong rồi.
Dù sao nàng có túi trị liệu thông minh bên người, trước khi vào cung nàng đương nhiên phải cất đi thứ có thể khiến thân phận mình bại lộ đi rồi.
Bên trong toàn là đồ vô dụng, hoàng thượng rất thất vọng, lấy kim chỉ để khâu vết thương và dao mỗ ra.
Để kim chỉ sang một bên, hoàng thượng cầm dao mồ lên, nhìn hồi lâu cũng không biết làm từ chát liệu gì.
Đột nhiên hoàng thượng tràn đầy sát khí, hướng mũi dao chỉ về phía Phượng Khương Trần, suy bụng ta ra bụng người nói: “Phượng Khương Trần ngươi thật to gan, vào cung mà lại dám mang vũ khí, ngươi muốn chết sao?”
Đã từng có đại thần vì cơn thịnh nộ của hoàng đế mà sợ đến ngắt xỉu.
Phượng Khương Trần cũng sợ hết hồn, vội vàng cắn vào đầu lưỡi một cái, nhắc nhở bản thân phải tỉnh táo lên, sau đó tròn vành rõ chữ mà nói: “Hoàng thượng, dao này không phải vũ khí, nó là dùng để cắt bỏ phần thịt đã thối rữa ở vết thương. Hoàng thượng, người xem con dao này, chuôi dài, lưỡi mỏng và nhỏ, tuyệt nhiên không thể làm hại người được đâu.”
Đâm người thì không được, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612171/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.