Đông Lăng Vũ Cửu phất phát tay, ngay cả ánh mắt cũng không nhìn Phượng Khương Trần.
Chẳng qua, đây cũng là bình thường, Cửu hoàng thúc người như thế nào, làm sao có thể để máy chuyện trần tục như vậy vào trong mắt.
Cửu Hoàng thúc nguyện vì chuyện của Phượng Khương Trần, đích thân đến Huyết Y Vệ, Phượng Khương Trần nên đốt hương cao.
Mồ hôi lạnh trên trán Lục Thiếu Lâm bớt đi vài phần, lệnh cho Huyết Y Vệ, đem một phạm nhân khác mang tới.
Thanh âm kéo dây xích ào ào truyền đến, Phượng Khương Trần ngắng đầu nhìn người đó nhìn qua hơn ba mươi tuổi, rất cường tráng, vẻ mặt dữ tợn, mình đầy sát khí, một thân đầy máu, trên tay đều có xiềng xích, đi giống như lão nhân bảy tám mươi tuổi, chậm chạp mà nặng nề.
Có thể nhìn ra hắn ở Huyết Y Vệ, cũng không được đãi ngộ tốt.
Người ta nói mọi thứ đều từ tâm mà ra, lời này thật đúng là có lý, vẻ mặt người này trông rất xấu xa.
Hắn đi vào phòng hình sự, cơ thể hơi rung rung, hình như sợ hãi, sau khi xiềng xích được tháo ra, một tiếng rằm quỳ xuống.
Hô to, chào tất cả mọi người.
Cứ thế quỳ xuống, trên đầu gối của hắn có một bãi máu.
Phượng Khương Trần quỳ ở một bên, trong lòng âm thầm mừng rỡ, mình không bị tra tắn, hình phạt của Huyết Y Vệ này, thật không phải người bình thường có thể chấp nhận được.
Chiếc lược sắt phía sau lưng nàng vừa rồi, nàng liền cảm thấy phía sau nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612085/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.