*Vũ Dương huyện chúa, ngươi muốn thắng ta? Kiếp sau đi nhé.” Vũ Đào quận chúa bước nhanh tới, dáng vẻ đầy dũng mãnh.
Chúng nữ ngươi một câu, ta một câu nhộn nhịp tiến lên, vây quanh An Yên công chúa bắt đầu nói chuyện, rất nhanh đã đẩy Phượng Khương Trần ra khỏi đám người.
Rõ ràng An Yên công chúa rất hưởng thụ loại hình ảnh các vì sao xoay quanh trăng sáng. Để duy trì sự uy nghiêm của hoàng gia, An Yên công chúa cũng không nói nhiều với chúng nữ, nhưng trong ánh mắt lại không thể che giấu được vẻ đắc ý, hả hê.
Trường hợp như thế này, từ trước đến nay Phượng Khương Trần đều không thích, hơn nữa tinh thần của nàng đã căng thẳng cả một ngày rồi, thật sự rất mệt mỏi. Phượng Khương Trần lặng lẽ rút khỏi đám người, muốn tìm một chỗ yên tĩnh nghỉ ngơi một lát.
Lễ hội hoa đào này, nàng thật lòng không muốn tham gia, còn có cuộc thi đấu cưỡi ngựa gì đó cũng không cần tìm nàng. Nàng không có hứng thú chơi đùa với một đám nữ nhân, nàng chỉ muốn chuyện này kết thúc tốt đẹp, sớm được trở về nhà.
Nhưng mà, ông trời nào có thể thỏa mãn ý nguyện của Phượng Khương Trần…
Cưỡi ngựa, loại thi đấu với tỷ lệ phát sinh chuyện ngoài ý muốn cao này, làm sao An Yên công chúa có thể cho phép thiếu đi Phượng Khương Trần chứ.
Trải qua chuyện của Thu Hội và Vũ An quận chúa, Phượng Khương Trần đã không còn là thiếu nữ không ai biết đến, chỉ biết trốn ở trong góc lau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612053/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.