Dù sao, mẫu hậu đã từng chú ý tới Vũ An quận chúa, muốn để ca ca của nàng cưới Vũ An quận chúa.
Mà Vũ An quận chúa cũng từng bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với Đông Lăng Tử Lãng.
Nhưng không ngờ…
Vũ An quận chúa này lại mang hình hài phóng đãng như vậy. Đừng nói là giúp đỡ, An Yên công chúa không giết nàng ta đã là tốt lắm rồi. Nữ nhân như vậy, thiếu chút nữa đã trở thành hoàng tẩu của nàng rồi.
May mà chuyện này, ngoại trừ nàng và mẫu hậu ra, người khác cũng không biết.
Dường như Vũ An quận chúa cũng nhận ra được sự tức giận của An Yên công chúa. Lúc này nàng ta không quan tâm đến việc trả thù Phượng Khương Trần nữa, chỉ suy nghĩ làm thế nào để xoa dịu cơn tức giận của An Yên công chúa. Nhưng không ngờ An Yên công chúa hoàn toàn không cho nàng ta cơ hội.
Nàng ta dặn dò cung nữ ở bên cạnh mấy câu, cung nữ nhận lệnh rồi vội vàng rời đi. Khi cung nữ trở lại thì đã nhìn thấy thị vệ đang kéo Vũ An quận chúa đi xuống rồi.
Phượng Khương Trần đứng yên tại chỗ, không có nửa phần lo lắng và sợ hãi.
Thu gia, An Quốc Công phủ. Hai hộ gia đình này nàng đều đắc tội chết rồi, bây giờ sợ hãi cũng không giải quyết được vấn đề gì. Đối mặt với sự chất vấn của An Yên công chúa, Phượng Khương Trần bình tĩnh hòa nhã nói: “Công chúa nói nặng lời rồi. Khương Trần chẳng qua chỉ khuyên nhủ Vũ An quận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612052/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.