Hắn xuất binh đến vùng ngoại ô đã là cho nhà họ Vương Mặt mũi lắm rồi giờ Isij còn hộ tống Phượng Khương Trần đến biệt viện hoàng gia thì chẳng phải là cho Phượng Khương Trần chỗ dựa miễn phí sao?
Hoàng thành này chỉ cần là người có chút đầu óc đều biết rằng tiệc hoa đào này của An Bình công chúa là nhắm vào Phượng Khương Trần, hắn mới không rảnh đi chọc phiền phức.
Hắn là võ tướng, hắn không có hứng thú tham gia vào mấy loại tranh đấu đó.
Vũ Văn Thanh vừa mở miệng muốn từ chối, nào biết Phượng.
Khương Trần từ sớm đã có chuẩn bị, trước khi Vũ Văn Thanh mở miệng liền nói: “Vốn còn muốn cùng Vũ Văn tướng quân thảo luận một chút lai lịch của bọn cướp kia. Xem ra Vũ Văn tướng quân không có thời gian rồi, thật đáng tiếc…”
Ba chữ cuối cùng kia kéo ra thật dài.
Cái bẫy, đây rõ ràng là một cái bẫy những hắn lại muốn nhảy vào.
Vũ Văn Thanh buồn bực nhìn Phượng Khương Trần, nữ nhân này sao lại không giống nữ nhân vậy chứ, không có nửa phần nữ nhân ôn nhu, săn sóc.
Vũ Văn Thanh giả bộ không có nghe thấy, không trả lời Phượng Khương Trần.
Phượng Khương TRần cũng không nóng vội, nàng biết chút lợi ích này không đủ để Vũ Văn Thanh cho nàng chỗ dựa, nàng phải tăng thêm chút lợi ích nữa.
Phượng Khương Trần nàng khinh thường dùng âm mưu bởi vì bình thường nàng đều dùng dương mưu, nàng phải làm cho Vũ Văn Thanh biết được trong đó có bây nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612031/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.