Châu Ngân biết rượu độc bị rơi ở trước mặt mọi người việc này Hoàng hậu nương nương sớm muộn cũng sẽ biết.
Nàng ta đã làm hỏng chuyện tuyệt đối không thể sai thêm nữa.
Phượng Khương Trần phải chết!
Làm cung nữ bên người Hoàng hậu nương nương hơn ai hết Châu Ngân hiểu thủ đoạn của hoàng hậu thâm độc đến cỡ nào.
Chỉ có Phượng Khương Trần chết rồi Hoàng hậu nương nương mới có thể cho nàng ta một con đường sống.
Nghĩ tới đây khóe miệng Châu Ngân lộ ra một tia cười lạnh.
Dù sao thì Phượng Khương Trần sớm muộn gì cũng đều là phải chết chết sớm một chút còn có thể cứu ta một mạng cớ sao không làm.
Quân muốn thần chết thần không thể không chết.
Hoàng hậu nương nương muốn ngươi chết vào canh ba thì ngươi tuyệt không thể sống đến canh năm.
Khi gặp Diêm Vương cũng đừng trách ta muốn trách thì trách Hoàng hậu nương nương muốn trách thì trách chính ngươi gây ra chuyện như vậy.
Châu Ngân cúi đầu nhặt lên lụa trắng trên đất ưu nhã đi về phía Phượng Khương Trần.
Nhìn Châu Ngân bước đi từng bước một mang theo thích nụ cười máu lạnh hướng mình đi tới mười ngón tay Phượng Khương Trần lạnh buốt gắt gao cắn môi của mình đôi môi căng mọng bị Phượng Khương Trần cắn đến máu thịt be bét.
Đau sao?
Đau!
Chỉ là nàng đã đau đến chết lặng!
Cái trán đau gương mặt đau vết thương trên người càng đau hơn đau đến vào sâu bên trong đau đến nàng muốn rơi lệ.
Nhưng sự đau đớn này khi đứng trước sống chết trước mắt thì không đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/611893/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.