"Một ngàn năm trăm tệ một tháng."
"Một ngàn năm trăm tệ, số tiền ít ỏi này có thể làm được. gì? Tôi mời bạn bè một bữa ăn ở bên ngoài cũng đã tốn hơn một ngàn năm trăm tệ."
Khương Đức Thẳng cười nhạo nói: "Ông chủ của cậu là ai? Ông ta không phải là quá keo kiệt sao?"
Vừa nghe thấy vậy, khuôn mặt của Täng Hiểu Vân đã tái xanh.
Ông chủ của Đỗ Kỷ không phải là Dương Chí Kiên và Tăng Hiểu Vân sao?
Cái tên lập trình viên Khương Đức Thẳng này thực sự khiến người chán ghét.
Chẳng trách đều nói lập trình viên không tìm được một người vợ tốt.
Lúc này Đỗ Kỷ mới nói: “Sếp của tôi chính là cha vợ, mẹ vợ tương lai của tôi, họ đã đồng ý gả đứa con gái quý giá của họ cho tôi. Điều này so với lương tháng trăm vạn còn làm tôi cảm thấy thỏa mãn và vui mừng hơn.”
Nghe Đỗ Kỷ nói như vậy, trong lòng Dương Nhạc cảm thấy ấm áp.
Trong lòng Tằng Hiểu Vân cũng cảm thấy rất thoải mái.
Thăng nhóc Đỗ Kỷ này thật biết cách nói chuyện, làm mát mặt mình.
"Ha ha, xem ra cậu chỉ yêu sắc đẹp, không yêu tiền tài." Khương Đức Thắng cười lạnh nói: "Cậu cứ vậy thì sao có
thể kiếm được mức lương tháng trăm vạn chứ? Về sau mà lương tháng của cậu có thể hơn vạn đã không tệ rì
Dừng một chút, Khương Đức Thắng lại hỏi Đỗ Kỷ: "Tại sao cậu lại đến Nhất Phẩm Giang Sơn? Cậu muốn mua nhà ở Nhất Phẩm Giang Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vo-song/3438625/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.