Đỗ Kỷ nói tiếp: "Ông chủ Hoàng, ông vừa mới đánh cược với cha vợ của tôi còn nhớ không?”
Sắc mặt Hoàng Dũng lập tức trở nên khó coi, giống như ăn phải phân vậy.
Tất nhiên ông ta nhớ vụ cá cược đó, ai thua phải quỳ lạy người thắng.
Bây giờ Dương Chí Kiên đã có được hợp đồng, Hoàng Dũng không ký được hợp đồng, người thua cuộc đương nhiên là Hoàng Dũng.
Tuy nhiên, ông ta sẽ không bao giờ dập đầu với Dương Chí Kiên!
Vì vậy, Hoàng Dũng cười chống chế nói: "Ông Dương, quỳ lạy thì miễn đi. Tôi sẽ dùng WeChat chuyển cho ông mười vạn tệ, coi như một lời xin lỗi."
"Mười vạn tệ? Ông cho rằng cha vợ tôi quan tâm đến số tiền ít ỏi này à?"
Đỗ Kỷ bình tĩnh nói: "Xem ra ông chủ Hoàng định đổi ý. Lời thề của ông cũng như đánh rắm. Cẩn thận, cả nhà không được chết tử tế đấy."
Hoàng Dũng tức giận đến xanh mặt.
Tâm trạng của Dương Chí Kiên lại sướиɠ như lên mây.
Thằng nhóc Đỗ Kỷ này, thực sự giỏi nói móc người khác đấy.
Con rể nghèo này vẫn còn có ích.
"Được rồi, Đỗ Kỷ, đừng có lý không tha người nữa. Chúng ta đi thôi."
Hai người trở về nhà họ Dương, báo tin vui cho Tằng Hiểu Vân và Dương Nhạc.
Hai mẹ con cũng vui sướиɠ vạn phần. Buổi tối, để ăn mừng việc ký kết hợp đồng thành công, gia đình bốn người đã tìm được một khách sạn khá tốt gần tiểu khu, dự định sẽ ăn một bữa thịnh soạn.
Bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vo-song/3438602/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.