"Anh Dương, anh không cần thương hại nó, cứ để nó tiếp tục quỳ đi!"
"Tên khốn này không đáng để anh thương hại!"
Hai tay Lưu Quân nắm lấy tay Dương Chí Kiên, trìu mến nói: “Anh Dương, chúng ta là bạn cũ đã hợp tác nhiều năm. Thật không ngờ thằng bất hiếu Lưu Tử Hào này lại dám cắt đứt nguồn cung cấp thuốc cho bệnh viện của anh. Chuyện này thật sự không phải là ý của tôi. Hơn nữa, trước đó tôi cũng không biết gì. Nếu tôi nói dối, tôi sẽ bị sét đánh, đoạn tử tuyệt tôn!
"Chủ tịch Lưu, xin đừng thề nữa. Tôi tin anh không biết gì cả.
"Khi biết Lưu Tử Hào cắt nguồn cung cấp thuốc cho bệnh viện của anh, tôi lập tức đánh Lưu Tử Hào. Nếu anh không tin thì cứ xem vết thương của nó."
Nói xong, Lưu Quân bảo Lưu Tử Hào cởϊ áσ ra.
Hít!
Tập thể quần chúng ăn dưa đều hít khí lạnh.
Chỉ thấy trên tấm lưng trần của Lưu Tử đầy vết roi và vết máu loang lổ.
Lưu Quân này xuống tay thật tàn nhẫn, tâm còn ác hơn, ông ta vậy mà đánh đứa con trai duy nhất của mình tàn nhẫn như vậy!
"Chủ tịch Lưu, tôi sẽ nhờ Đỗ Kỷ chữa trị vết thương cho con trai ông ngay bây giờ. Đừng lo lắng, tay nghề y thuật của Đỗ Kỷ rất tốt, chắc chăn sẽ không để lại bất kỳ vết sẹo nào trên cơ thể cậu Lưu."
Dương Chí Kiên nói xong bèn nháy mắt với Đỗ Kỷ.
"Chú Dương, nếu chú không tha thứ cho cháu thì cháu sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vo-song/3438595/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.