"Chuyện này là không thể nào!"
Lưu Tử Hào khinh thường nói: "Đỗ Kỷ chỉ là một tên nghèo hèn! Đồng hồ cổ là vật có giá trị duy nhất mà ông ngoại cậu ta để lại! Một kẻ nghèo như cậu ta tuyệt đối không thể nào quen biết một người giàu có và quyền lực siêu cấp như Mạnh Quảng được."
"Vậy tại sao Mạnh Quảng lại muốn đối phó với nhà họ Lưu chúng ta? Chẳng lẽ Mạnh Quảng muốn giúp đỡ nhà họ Dương, báo thù nhà họ Lưu chúng ta sao?"
"Mẹ kiếp, không ngờ Dương Chí Kiên và Tằng Hiểu Vân lại có mối quan hệ thân thiết với Mạnh Quảng như vậy!"
Lưu Tử Hào tức giận nói: “Hai lão gia hỏa này ẩn sâu quá.”
"Đừng nói nhảm nữa mà nhanh chóng chuẩn bị một món quà hậu hĩnh!"
Lưu Quân nói với con trai: “Chúng ta cùng đi xin lỗi nhà họ Dương. Khi gặp ông Dương và những người khác, mày phải
chứng tỏ mình sẽ quyết tâm sửa chữa lỗi làm. Nếu cần thiết, hai cha con chúng ta phải diễn khổ nhục kế cho bọn họ xem”
Nửa giờ sau, hai cha con nhà họ Lưu mang theo quà cáp đến Bệnh viện Cộng đồng Thúy Đình.
"Chủ tịch Lưu, cậu Lưu, các người đến làm gì?"
"Anh Dương à, chúng tôi tới đây xin lỗi nhà họ Dương của anhl"
"Xin lỗi?"
Dương Chí Kiên choáng váng.
Tăng Hiểu Vân choáng váng.
Dương Nhạc cũng bối rối.
Trước khi Lưu Quân nói từ "xin lỗi", gia đình ba người của Dương Chí Kiên còn cho rằng hai cha con nhà họ Lưu đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vo-song/3438594/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.