🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Khi Mạc Phàm xuất hiện lần nữa, đã cùng Vô Phong đến trong chính sảnh ở biệt viện Xạ Nhật Sơn.  

             Hai bọn họ vừa đến, bóng dáng Vô Ngần nhoáng lên một cái, xuất hiện trước mặt bọn họ.  

             - Quả nhiên Lam Dương kém Long Ngạo Thiên quá nhiều.  

             Không thấy Lam Dương, vẻ mặt Vô Ngần âm u, bất đắc dĩ nói.  

             Dự thi Đại Bỉ, chỉ có một người đại diện ở đó.  

             Cho nên ông chỉ có thể ở biệt viện.- Vô Ngần sư thúc đừng sốt ruột, có Thần Nông Phù ở đây, Lam Dương sư huynh không sao đâu, hơn nữa con đã báo thù cho Lam Dương sư huynh rồi.  

             Mạc Phàm khuyên nhủ, lấy Thần Nông Phù ra.  

             Cuối cùng Lam Dương sư huynh bị Long Ngạo Thiên đoạt Thần Nông Phù, nhưng dù sao Thần Nông Phù được Lam Dương sư huynh tế luyện nhận chủ rồi.  

             Long Ngạo Thiên muốn xóa ấn ký của Lam Dương sư huynh hoàn toàn, cũng không có khả năng.  

             Thực lực của Long Ngạo Thiên không cho phép, Thần Nông Phù cũng không cho phép.  

             Nếu đoạt Thần Nông Phù thì không thể sống lại, vậy Thần Nông Phù là bán tiên khí duy nhất như đồ bỏ đi rồi.  

             - Sư thúc, đưa tinh huyết và thần hồn của Lam Dương sư huynh cho con.  

             Mạc Phàm nói.  

             Vô Ngần gật đầu, lấy hai bình ngọc một trắng một đen ra, đưa cho Mạc Phàm.  

             Mạc Phàm ném Thần Nông Phù và bình ngọc lên không trung, hai tay vũ động, khắc họa ra hai phù văn khác nhau trong không trung.  

             - Đi!  

             Phù văn bay tới trên không bình ngọc.  

             Tinh huyết và thần hồn bên trong bình ngọc bay ra, nhập vào trong phù văn.  

             Chỉ trong phút chốc, tinh huyết và thần hồn đều hợp làm một với phù văn.  

             Tay hắn vung lên, hai phù văn kia bay về phía Thần Nông Phù.  

             - Thần Nông Lâm, Thiên Địa Quy Nguyên!  

             Mạc Phàm khẽ quát.  

             Bảy chữ vừa nói ra khỏi miệng, Thần Nông Phù sáng lên, Thần Nông Phù vốn to bằng lòng bàn tay, biến thành cao cỡ một người.  

             Trên Thần Nông Phù xuất hiện từng sợi ánh sáng, giống như máy đánh chữ 3D, nhanh chóng biên chế thành một người.  

             Mới đầu chỉ là từng đường cong, theo đường cong càng ngày càng nhiều, một đám khí quan xuất hiện.  

             Không lâu sau, liền thành một người hoàn chỉnh, bất luận là tướng mạo hay cơ thể đều giống hệt Lam Dương.  

             Theo cơ thể phục hồi như cũ, một đạo hào quang màu vàng tỏa từ người Lam Dương ra, Lam Dương lập tức có hô hấp và nhịp tim, chỉ là chưa tỉnh lại, khí tức trên người nhanh chóng biến cường.  

             Chỉ trong phút chốc, liền từ người bình thường thành tu sĩ Trúc Cơ, sau đó là Tiên Thiên, Kim Đan…  

             Trong mắt Mạc Phàm lóe lên lam quang, xác nhận một lần.  

             - Hẳn là không còn vấn đề gì nữa, sư thúc mang Lam Dương sư huynh trở về đi, nghỉ ngơi một thời gian, Lam Dương sư huynh sẽ mạnh hơn trước một chút.  

             Thần Nông Phù có thể khiến cao thủ Đại Thừa sống lại không tổn hao gì, Lam Dương sư huynh chỉ là cao thủ Nguyên Anh, hiệu quả của Thần Nông Phù chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ xói mòn, còn bảo tồn trong cơ thể Lam Dương sư huynh.  

             Tu vi không thay đổi, sẽ khiến cơ thể anh ta càng cường đại hơn.  

             - Tiểu Phàm, lần này thật sự cảm ơn con, vì Lam Dương mà sử dụng một tấm Thần Nông Phù.  

             Vô Ngần thấy Lam Dương không sao, thì thở phào nhẹ nhõm, cảm kích nói.  

             - Sư thúc khách sáo rồi, một tấm Thần Nông Phù mà thôi, huống chi chuyện này vì con mà ra.  

             Mạc Phàm lắc đầu cười, nói.  

             Đối với hắn mà nói, Thần Nông Phù không phải thứ trân quý gì, có thể cứu một mạng người mới có giá trị, đặt ở trong tay chỉ là vật phẩm xa xỉ.  

             Nếu không phải hắn nháo với Ngạo Nhật Sơn Tông cương như vậy, Lam Dương sẽ không bị Long Ngạo Thiên giết.  

             - Tiểu Phàm, con chuẩn bị làm gì bây giờ?  

             Vô Phong luôn ở một bên không nói gì, hỏi.  

             Lam Dương sẽ không sao, nhưng chuyện trên người Mạc Phàm không ít.  

             - Con dùng Vạn Nguyên Thạch đúng không, vừa rồi.  

             Vô Phong lại nói.  

             Nguyên Anh của Mạc Phàm thành Thái Ất Tiên Anh, có thể lừa gạt được những người khác, nhưng không lừa được ông.  

             Chỉ sợ ngay cả Vô Trần cũng không lừa được, nhưng Vô Trần không nói mà thôi.  

             Nếu Thanh Hư lấy một số thứ cảm nhận được truyền thừa của Tạo Hóa Môn ra kiểm tra, lập tức sẽ phát hiện Mạc Phàm có vấn đề.  

             - Đúng vậy ạ.  

             Mạc Phàm gật đầu.  

             Hàn Ly đưa cho hắn Vạn Nguyên Thạch, vì đảm bảo an toàn, lúc hắn ở Võ Đạo Trì đã luyện hóa hoàn toàn, đề phòng Thiên Đạo Cung tra xét.  

             - Lần sau cẩn thận một chút, nếu không thể giết chết toàn bộ đối phương, đừng sử dụng binh khí và lực lượng của Tạo Hóa Môn.  

             Vô Phong nhắc nhở.  

             Thanh Hư tới vào thời khắc cuối cùng, có khả năng là tới vì Mạc Phàm, Long Tại Uyên chỉ đang phối hợp mà thôi.  

             Tuy Mạc Phàm đổ hết mầm tai họa lên người Long Tại Uyên, nhưng không thể không phòng.  

             - Con biết rồi, sư thúc, lần sau con sẽ chú ý.  

             Mạc Phàm cung kính nói.  

             Ở nơi có nhiều người như vậy, quả thật không nên sử dụng Cửu Tinh, là sơ suất của hắn.  

             - Tiểu Tuyết cô nương kia thì sao, con chuẩn bị làm thế nào?  

             Vô Phong hỏi tiếp.  

             Thiên Đạo Cung là một phiền phức, nhưng chưa phải là phiền phức lớn nhất, phiền phức lớn nhất là Tiểu Tuyết cô nương này.  

             Mạc Phàm đến Ngạo Nhật Sơn Tông, cho dù có ông đi cùng, cũng một đi không trở về.  

             Nhưng với hiểu biết của ông về Mạc Phàm, Mạc Phàm không có khả năng không đến Ngạo Nhật Sơn Tông.  

             - Chuyện này sao?  

             Mạc Phàm nhíu mày, cũng đang nhức đầu.  

             Kiếp trước, hắn có thể triệu tập rất nhiều cao thủ Đại Thừa, bao vây Ngạo Nhật Sơn Tông.  

             Hiện giờ hắn thật sự không có biện pháp nào.  

             Cho dù hắn có biện pháp, cũng không thể lấy ra.  

             Hoài bích hữu tội, đáng sợ hơn bất cứ thứ gì.  

             - Nếu con không có biện pháp, ta có thể nói cho con một biện pháp, con có thể thử xem.  

             Vô Phong nói.  

             - Biện pháp gì ạ?  

             Mạc Phàm nhướn mày hỏi.  

             - Cho dù là sư phụ con, Vô Địch cộng thêm ta, cũng không mang được Tiểu Tuyết cô nương rời khỏi đó, đám Vô Trần, Ly Tử và Bắc Ly Nam Bình liên lụy đều quá lớn, trừ phi con lấy đủ thứ đả động tới bọn họ, nếu không bọn họ không có khả năng đối phó Ngạo Nhật Sơn Tông vì con, cho dù con có, bây giờ con cũng không thể lấy ra, nếu không con đường sau này của con sẽ khó đi, cho nên cường thủ con đừng nghĩ, chỉ có thể đoạt, có một cô nương có thể ra vào Ngạo Nhật Sơn Tông tự do, con muốn mang Tiểu Tuyết cô nương từ Ngạo Nhật Sơn Tông về, có thể thông qua vị cô nương này.  

             Vẻ mặt Vô Phong bình tĩnh, nói.  

             Ông không nói gì, đó là đang nghĩ biện pháp giúp Mạc Phàm.  

             Ông nghĩ một lúc lâu, cũng chỉ có biện pháp này.  

             - Vậy vị cô nương kia là?  

             Cho nên Mạc Phàm tìm Thượng Quan Ngưng, bảo cô giúp cũng không phải chuyện quá khó khăn.  

 Ngoài ra Thượng Quan gia ở trong khu vực của Thần Nông Tông, với thân phận của Mạc Phàm đủ thuyết phục Thượng Quan Ngưng rồi.  

             - Thượng Quan Ngưng?  

             Trước mắt Mạc Phàm sáng lên. Đây quả thật là một biện pháp, hơn nữa hắn thật sự có lý do thuyết phục được Thượng Quan Ngưng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.