- Bây giờ còn ai có ý kiến không?
Vô Trần thấy Long Tại Uyên rời đi, hỏi.
Không ít người lắc đầu, không ai phản đối.
Long Tại Uyên phản đối, không chỉ không làm gì được Mạc Phàm, trái lại bị một hậu bối như Mạc Phàm khiến gặp phiền phức trở về, bản lĩnh của Mạc Phàm đã không phải chỉ riêng tu vi.
- Được rồi, Đại Bỉ lần này cứ như vậy thôi, thu hoạch ở mấy nơi kia sẽ chia theo thứ tự, mọi người vất vả rồi, buổi tối Đạo Môn bọn ta sẽ chuẩn bị tiệc rượu khoản đãi mọi người, mong mọi người nể mặt.
Vô Trần cao giọng nói.
Không ít người ôm quyền với Vô Trần, rời khỏi đài cao.
- Tiểu tử, có cơ hội tới Bạch gia ta chơi, đây là Thông Tấn Phù của ta.
Bạch Khởi ném một Thông Tấn Phù cho Mạc Phàm, nói.
Mạc Phàm xem như cứu Bạch Tiểu Thiên một mạng, tất nhiên là anh ta sẽ không bạc đãi Mạc Phàm.
- Sẽ.
Mạc Phàm không khách sáo, cất ngọc phù kia đi.
Bạch Khởi, hắn chắc chắn sẽ đi tìm.
- Đúng rồi, tới tìm ta, nhớ mang cho ta mấy tấm Thần Nông Phù, Thần Nông Phù ở trong tay các ngươi chỉ lãng phí, dễ dàng bị người ta đoạt đi, cho ta, không ai lấy được.
Bạch Khởi mặt không đỏ tim không đập mạnh nói.
- Cho ngươi càng lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3747477/chuong-1787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.