Vô Địch đi tới trước cửa đá, một tay đặt lên trên cửa đá, một đám văn tự võ đạo trên tay ông lao dũng mãnh tới cửa đá, những phù văn này hợp lại với từng phù văn trên cửa đá.
Không lâu sau, phù văn trên tay Vô Địch dung nhập vào trong cửa đá hoàn toàn.
- Khai!
Vô Địch khẽ quát một tiếng, phù văn trên cửa đá sáng lên toàn bộ.
“Xèo xèo…” Âm thanh tảng đá ma xát vang lên, cửa đá mở ra từ giữa, lộ ra một cửa động có thể dung nạp một người.
Cửa động vừa mới mở ra, còn chưa có linh khí tràn ra, nhưng cảm giác huyễn hoặc khó hiểu lập tức xuất hiện.
Dưới cảm giác huyền hoặc khó hiểu này, một số ảo ảnh võ đạo lập tức xuất hiện trước mắt đám Mạc Phàm.
- Đây là hình chiếu võ đạo, nơi này còn yếu hơn một chút, phía sau sẽ khiến hai đứa không thể không đi theo những võ đạo này, hai đứa thích ứng trước đi, không phải lo lắng đi vào.
Vô Địch giải thích.
- Dạ, sư phụ.
Lam Dương nói.
Vô Địch khẽ gật đầu, dời mắt nhìn Mạc Phàm.
- Tiểu tử, mấy ngày trước ta tới Ngạo Nhật Sơn Tông một chuyến, gặp được Long Ngạo Thiên của Ngạo Nhật Sơn Tông, trạng thái hiện giờ của ngươi rất mạnh, Lam Dương dùng toàn lực cũng không phải đối thủ của ngươi, nếu thời gian ngươi ở trong Võ Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3737946/chuong-1712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.