🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Cái gì?  

             Lã Hồng Nhu nhíu mày, sắc mặt khó coi.  

             - Muốn trách thì phải trách Mạc sư đệ thôi, chuyện này đều do cậu ta gây ra, ta chỉ làm theo quy củ.  

             Đệ tử kia nói.  

             - Là Mạc sư đệ phong nào thế, tên là gì?  

             Bên cạnh, có người lạnh giọng hỏi.  

             Một người dẫn đến nhiều phiền phức như vậy cho bọn họ, dù thế nào cũng phải biết là ai.  

             - Mạc sư đệ ở Vô Cực Phong, tên là Mạc Phàm, là người đứng đầu hải tuyển của Thần Nông Tông chúng ta đợt trước.  

             Đệ tử kia cười giải thích.  

             Nghe thấy hai chữ “Mạc Phàm, sắc mặt Lã Hồng Nhu khó coi.  

             Mấy ngày hôm trước cô còn đến phủ đệ của Mạc Phàm, Mạc Phàm còn chưa trở về, cô còn mời Mạnh Vô Kỳ đến phủ đệ của cô tu luyện.  

             Ai biết Mạc Phàm vừa trở về, lại gây ra chuyện lớn như thế.  

             Như vậy, sớm muộn gì Mạc Phàm cũng xảy ra chuyện.  

             - Một đệ tử vừa tới, các ngươi không đi trừng phạt Mạc sư đệ, gây sự với bọn ta làm gì?  

             Trong đội ngũ, một nam tử hơi mập tức giận nói.  

             Không phải là bọn họ chọc phiền phức, trừng phạt bọn họ thì hơi quá.  

             - Dù sao chúng ta đều là đồng môn, gặp nạn phải mọi người cùng gánh, ngoài ra, quả thật thời gian trước phủ khố của bọn ta hơi lỏng lẻo, cho nên rất nhiều chuyện cùng xảy tới, bọn ta không có biện pháp.  

             Đệ tử kia cũng bất đắc dĩ nói.  

             - Gặp nạn cùng gánh thì không sai, nhưng chuyện này không phải chuyện lớn liên quan tới Thần Nông Tông, loại chuyện nhỏ này, vẫn nên để Mạc sư đệ tự gánh lấy, vì sao phải liên lụy tới mọi người?  

             Một đệ tử khác ôm oán giận nói.  

             - Chuyện này, ta cũng không biết, nếu mọi người cảm thấy khó chịu, có thể tìm Mạc sư đệ, nói không chừng Mạc sư đệ sẽ giải thích cho mọi người, ta không có biện pháp.  

             - Ngươi có lầm không, ngươi chắc chắn là Mạc sư đệ?Lã Hồng Nhu vội vàng hỏi.  

             Nếu để vị sư huynh này châm ngòi tiếp, chỉ sợ những người này sẽ tổ chức thành đoàn đi tìm Mạc Phàm.  

             - Ngoại trừ cậu ta còn có thể là ai, Mạc sư đệ mới từ Vạn Yêu Quật trở về, gây chuyện ở ngay Vô Cực Phong, còn ầm ĩ tới chỗ Vô Địch sư thúc, không phải Lã sư muội nhập môn với Mạc Phàm, nghe nói quan hệ cũng không tệ, ngươi có thể dẫn mấy vị sư huynh sư điệt đi xác nhận một phen, như vậy không những đạt được đáp án mình muốn, cũng giải quyết vấn đề giúp những người khác.  

             Đệ tử kia cười khẽ nói.  

             Lã Hồng Nhu nghe thấy lời đệ tử kia nói, sắc mặt khó coi, trong đôi mắt lóe lên sắc lạnh.  

             Vị sư huynh này chưa dứt lời, nói tệ hơn.  

             Cô không dây dưa với mấy vị sư huynh này nữa, cất đồ của mình định rời đi.  

             Lại dây dưa với mấy vị sư huynh này nữa, cô đừng nghĩ tới chuyện rời đi dễ dàng.  

             - Lã sư muội quen Mạc sư đệ à?  

             Lã Hồng Nhu còn chưa đi được hai bước, đã bị người ta ngăn lại.  

             Lã Hồng Nhu thầm kêu không hay, nhưng chỉ có thể dừng bước, vẻ mặt do dự.  

             - Chuyện này…  

             Lúc này, rất nhiều người bị những lời vị sư huynh kia nói làm cho tức giận.  

             Nếu cô thừa nhận, chắc chắn phải dẫn những người này đi tìm Mạc Phàm.  

             Cô không thừa nhận, hình như không có ai tin tưởng.  

             - Nếu Lã sư muội quen, chẳng bằng dẫn bọn ta đi tìm.  

             Một nam tử trong đó trầm giọng hỏi.  

             Giọng nói trầm thấp, mang theo vài phần không thể làm trái.  

             Trong quầy hàng, đệ tử kia hơi nhếch miệng, lập tức nở nụ cười.  

             - Ta từng nhập môn với Mạc sư đệ, nhưng không thân thiết lắm, chỉ sợ không thể giúp mọi người chuyện này, nếu các ngươi muốn tìm Mạc sư đệ, Vô Cực Phong không rộng lắm, các ngươi đi tìm là được, ta còn có việc, cáo từ trước.  

             Lã Hồng Nhu do dự một lát, vẫn nói.  

             Nếu những người này đi tìm Mạc Phàm, chắc chắn sẽ san bằng phủ đệ của Mạc Phàm.  

             Đều là đồng môn, cho dù Mạc Phàm có thực lực cũng không dám thu thập toàn bộ.  

             Phải biết rằng, những người này đều là người của Thần Nông Tông, cho dù là đồ đệ của ai, sư phụ cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho việc đồ đệ nhà mình bị đánh.  

             Trên tay cô có Thông Tấn Phù của Mạc Phàm, vẫn nên nhanh rời đi báo cho Mạc Phàm thì hơn.  

             - Lã sư muội không quen cũng không sao, chỉ cần đã gặp mặt là được, đến lúc đó xác nhận cho chúng ta Mạc Phàm là ai được rồi.  

             Đệ tử kia lạnh lùng nói.  

             - Vị sư huynh này, sư phụ ta luyện đan còn cần ta trông coi, không bằng như vầy, ta cho ngươi một Đầu Ảnh Thạch, các ngươi dựa vào hình ảnh đi tìm?  

             Lã Hồng Nhu nhíu mày, nói.  

             - Lã sư muội không cần vội đi như vậy chứ, còn nữa, Lã sư muội cũng bị người này làm chậm trễ, nếu không thân, vì sao không đi tìm người này gây phiền phức, chẳng lẽ Lã sư muội không tức giận?  

             Nam tử kia gây sự.  

             Nam tử này mới mở miệng, không ít người phụ họa.  

             - Không phải Lã sư muội gạt chúng ta, muốn nhân cơ hội gửi tin cho Mạc sư đệ để cậu ta rời đi đấy chứ, nếu là như vậy, quá thương tổn tới tim sư huynh đệ bọn ta rồi, bọn ta sẽ đi tìm Mạc sư đệ, nhưng đều là đồng môn, sẽ không làm gì cậu ta, cùng lắm là bảo cậu ta ra mặt giải quyết chuyện này mà thôi, tránh để mọi người gặp phiền phức.  

             Một đệ tử gầy khác nói.  

             - Đúng vậy, Lã sư muội nghĩ quá xấu về bọn ta rồi, Thần Nông Tông chúng ta là danh môn chính phái, sao có thể xuất hiện chuyện một đám người bắt nạt một người được.  

             Một người khác lại nói.  

             …  

             Sắc mặt Lã Hồng Nhu âm tình bất định, không biết nên làm gì cho phải.  

             Mạc Phàm vẫn nên ở Vạn Yêu Quật thì hơn, ít nhất cô có thể yên tĩnh một thời gian, vừa ra liền trêu chọc phiền phức lớn như vậy.  

             Những người này sẽ không ra tay, nhưng chắc chắn sẽ ép Mạc Phàm làm một chuyện.  

             - Lã sư muội, nhiều sư huynh mời ngươi như vậy, ngươi đi một chuyến với các sư huynh là được, chuyện trông coi lò đan, ngươi thông báo cho sư huynh đệ khác, bảo bọn họ trông coi giúp một phen là được rồi, Lã sư muội xinh đẹp như vậy, chắc chắn các sư huynh sẽ không từ chối, đợi Lã sư muội giải quyết mọi chuyện xong, ta sẽ đổi đồ giúp ngươi đầu tiên.  

             Trong quầy hàng, đệ tử kia thấy Lã Hồng Nhu không nói lời nào, cười nói.  

             - Lã sư muội là đệ tử của Vô Hỏa Phong đúng không, nếu không ngại, ta có thể đi giúp ngươi một chuyến, như vậy là được rồi đúng không.  

             Bên cạnh Lã Hồng Nhu, một đệ tử nói.  


             Đệ tử kia mỉm cười nói.  

             Được người này cổ vũ, không ít đệ tử do dự một lát muốn đi tới Vô Cực Phong.  

             Sắc mặt Lã Hồng Nhu khó coi, bọn họ còn chưa rời khỏi đại môn của Tàng Bảo Các, một giọng nói vang lên.  

             - Vô Cực Phong bọn ta quá nhỏ, không chứa được nhiều người như vậy đâu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.