Chương trước
Chương sau
Bên trong cung điện, vẻ mặt ngũ yêu vương thay đổi.  

             Trong mắt bốn yêu vương lóe lên dị sắc, nhìn về phía Bạch Ngọc yêu vương mặt trắng.  

             Bọn họ lập Ngũ Hành Diệt Sinh Chú, giữa bọn họ đã không có nghi ngờ và đề phòng.  

             Nhưng những lời Mạc Phàm nói, lại khiến bọn họ sinh ra hoài nghi. Quả thật Bạch Ngọc sẽ không ra tay với bọn họ, nhưng nếu như lời Mạc Phàm nói, Ngũ Hành Diệt Sinh Trận sẽ khiến bọn họ không có thần trí, không cần Bạch Ngọc ra tay, bọn họ cũng sẽ chết, đến lúc đó kết quả cũng như vậy, Bạch Ngọc là Bạch Ngọc, bọn họ cũng là Bạch Ngọc.  

             Không chỉ như vậy, cho dù có người biết bọn họ dùng Ngũ Hành Diệt Thần Trận, với tài ăn nói của Bạch Ngọc rất có khả năng sẽ đẩy hết trách nhiệm lên người bọn họ, bọn họ thành kẻ chết thay cho Bạch Ngọc.  

             - Bạch Ngọc, có phải ngươi có chuyện gì chưa nói cho bọn ta biết hay không?  

             Yêu vương mặt đỏ nhíu mày, hỏi.  

             Tuy ông ta không dừng Ngũ Hành Diệt Sinh Trận, nhưng trong giọng nói đều là ý uy hiếp.  

             Bạch Ngọc nheo mắt, trong mắt lóe lên sắc bén.  

             Cơ hội của ông ta vốn đã bắt đầu, bị Mạc Phàm làm thành như vậy, lại gặp không ít trắc trở.  

             Quả thật như lời Mạc Phàm nói, nếu thần hồn không đủ cường đại, thì không thể sử dụng Ngũ Hành Diệt Sinh Trận, cố chấp sử dụng hậu quả sẽ là tẩu hỏa nhập ma mà chết. Ông ta là yêu vương thuộc tính thủy, bên trong công pháp truyền thừa chú trọng tu luyện thần hồn, cộng thêm trời sinh ông ta có cơ thể mạnh hơn những yêu vương khác một chút, hơn nữa lúc trước đã có chuẩn bị, cho nên tất cả linh khí thuộc tính thủy đến từ Ngũ Hành Diệt Sinh Trận đều được qua một tầng loại bỏ, tẩu hỏa nhập ma sẽ không xuất hiện trên người ông ta.  

             Quả thật ông ta có chủ ý này, khiến những yêu vương khác tẩu hỏa nhập ma mà chết, độc chiếm ngũ hành yêu đan, Ngũ Hành Thạch và tất cả lực lượng hiến tế, sau đó đổ Ngũ Hành Diệt Sinh Trận lên người bốn vị huynh đệ của ông ta.  

             Như vậy, ông ta không những chỉ lo thân mình, còn có khả năng tới Hợp Đạo đỉnh phong.  

             Nhưng vậy mà chuyện này lại bị một tu sĩ nhân loại Kim Đan kỳ vạch trần rồi.  

             Lúc trước ông ta không để Mạc Phàm ở trong lòng, nhưng hiện giờ, ông ta có chút tò mò rồi.  

             Một tu sĩ nhân loại như vậy, rốt cuộc có bội phận gì ở Thần Nông Tông?  

             - Các ngươi nghĩ rằng tên tiểu tử kia chuyện gì cũng biết à?  

             Bạch Ngọc lạnh giọng hỏi.  

             - Chẳng lẽ tiểu tử đó nói không đúng?  

             Yêu vương mặt xanh chất vấn.  

             - Tiểu tử đó nói đúng.  

             Bạch Ngọc lạnh lùng nói.  

             - Bạch Ngọc, tên khốn nạn này, quả nhiên là lợi dụng bọn ta.  

             Yêu vương mặt đỏ nhíu mày, nghiến răng nói.  

             - Không phải ta lợi dụng mấy người, phương pháp thông qua hiến tế nhanh chóng đề thăng tu vi có tác dụng phụ, các ngươi thân là yêu vương chẳng lẽ chưa từng nghĩ tới?  

             Bạch Ngọc hơi nghiêng đầu, vẻ mặt như thường hỏi.  

             - Tu luyện cùng nhau, cho dù là người hay là yêu đều phải tiến hành theo chất lượng, cố chấp đột phá đều có vấn đề, nhất là hóa người khác thành mình.  

             Yêu vương mặt đỏ nhướn mày, phẫn nộ ở trên mặt mất đi nhiều.  

             Trải qua Bạch Ngọc giải thích, quả thật dễ dàng tiếp nhận hơn nhiều.  

             - Hóa ra là như vậy, thiếu chút nữa bị tiểu tử kia lừa, chỉ là, ngươi chắc chắn ngươi không có âm mưu gì đấy chứ?  

             Đôi mắt yêu vương mặt xanh hơi đảo, xác nhận lại.  

             Quả thật Mạc Phàm ly gián bọn họ, nhưng không thể không đề phòng Bạch Ngọc, từ nhỏ bọn họ ăn không ít thiệt, chuyện lần này liên quan tới sinh tử, càng không thể lơ là.  

             - Nếu cảm thấy mình không chịu nổi nhiều linh khí bản nguyên như vậy, vẫn nên từ bỏ thì hơn, hoặc thu thập trước, đợi sau này chậm rãi luyện hóa, hiệu quả sẽ không nhanh như đại trận, nhưng ít ra không có nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma, tiếp tục hay dừng lại, các ngươi nhìn mà làm.  

             Bạch Ngọc không trả lời, đôi mắt nhắm chặt, không ngừng rót linh khí vào trong cự thạch ở trước người.  

             Sắc mặt bốn yêu vương lập tức âm tình bất định, quả thật Bạch Ngọc có khả năng dụng tâm kín đáo, nhưng Mạc Phàm cũng có hiềm nghi.  

             Ngoài ra nếu bây giờ bọn họ dừng Ngũ Hành Diệt Sinh Trận, cho dù không giết chết yêu vương hiến tế, cũng sẽ vì trở thành kẻ thù chung của Vạn Yêu Quật mà bị giết chết.  

             Trái lại nghe theo lời Bạch Ngọc, giữ một phần linh khí trước, sau này lại luyện hóa cũng là biện pháp không tệ.  

             Bạch Ngọc thấy trên mặt bốn yêu vương lộ vẻ nghi ngờ, khóe miệng hơi nhếch lên nụ cười âm hiểm.  

             - Nếu các ngươi không muốn tin tưởng, vậy các ngươi cứ lo lắng đi, nếu tiểu tử kia không ly gián chúng ta, sẽ có kết cục gì, ai là người có lợi nhất khi ly gián chúng ta thành công?  

             Vẻ mặt yêu vương mặt đỏ khiếp sợ, giống như hiểu ra.  

             Mạc Phàm không chỉ cầm ngũ hành yêu đan của bọn họ, còn mang Ma Ngưu chạy thoát, cho dù thế nào, bọn họ đều không để hắn sống sót.  

             Nhưng nếu ly gián thành công, khiến bọn họ tự giết lẫn nhau, Mạc Phàm sẽ có cơ hội ra khỏi Vạn Yêu Quật.  

             Yêu Tộc ở Vạn Yêu Quật không được cho phép, không thể tự ý rời khỏi Vạn Yêu Quật.  

             Nhất là cấp bậc yêu vương, một khi rời đi, không phải bị cao thủ của Thần Nông Tông giết chết, sẽ bị vương giả gần tinh cầu đánh chết.  

             Bọn họ vì đuổi giết một vị đệ tử của Thần Nông Tông rời đi, thì càng không có biện pháp rời khỏi Vạn Yêu Quật.  

             Trừ phi bọn họ muốn chết, thông qua Stars lang thang, đuổi giết Mạc Phàm.  

             Như vậy, khả năng Mạc Phàm đang ly gián bọn họ cao hơn rồi.  

             - Thiếu chút nữa bị tiểu tử này lừa mất.  

             Lông mày yêu vương mặt đỏ giãn ra, thản nhiên nói.  

             Mặc kệ Bạch Ngọc có âm mưu gì, đi tới bước này rồi, bọn họ muốn lui về sau cũng không có đường lui, chỉ có thể cẩn thận một chút, có lẽ còn có khả năng sống sót.  

             - Nếu các ngươi còn vấn đề gì khác, có thể tiếp tục hỏi, ta biết đều nói cho các ngươi, nếu không còn, chúng ta tiếp tục đi, sớm giải quyết người ở đây, sau đó đi giải quyết Ma Ngưu và tên tiểu tử kia.  

             Bạch Ngọc thản nhiên nói.  

             Ông ta mặc kệ bốn vị huynh đệ có ý nghĩ gì, chỉ cần Ngũ Hành Diệt Sinh Trận có thể diễn ra tiếp là được, toàn bộ còn có thể tiến hành dựa theo suy nghĩ của ông ta, thứ gì cũng là của ông ta.  

             - Không còn, chúng ta tiếp tục đi.  

             Yêu vương mặt xanh nghĩ một lát, nói tiếp.  

             - Bạch Ngọc, năm người đợi đó, Quỳ Long Nhất Tộc bọn ta sẽ không tha cho các ngươi.  

             Một đại hán đầu rồng duy nhất tức giận nói.  

             - Còn cả Độc Giác Thú Nhất Tộc bọn ta nữa, các ngươi đợi đó.  

             Vẻ mặt ngũ yêu vương lạnh nhạt, duy trì trận pháp vận hành không ngừng. Dưới trận pháp chi lực, một đám yêu vương hóa thành ngũ hành chi khí và Ngũ Hành Thạch.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.