Chương trước
Chương sau
Chỉ là một yêu lang mà cũng dám lừa gạt hắn, nếu yêu lang này lấy được Ngũ Hành Yêu Đan, sao kiếp trước hắn lấy được vào mấy trăm năm sau?  

             Ngoài ra yêu đan trong tay hắn rõ ràng là nội đan của yêu lang này, dùng thứ này để lừa gạt hắn, chỉ có thể nói là muốn chết.  

             - Kết cục của người lấy oán trả ơn là, ăn luôn nhân loại.  

             Cơ thể yêu lang hơi cong lại, lập tức như tên rời cung xông về phía Mạc Phàm, há cái miệng to như bồn máu, không do dự cắn về phía Mạc Phàm.  

             Mạc Phàm hơi nhếch miệng, dưới chân vừa động, cơ thể bay về phía nhược thủy trong vách núi phía sau.  

             Không đợi hắn rơi vào trong nhược thủy, ngọc phù Hàn Ly cho hắn xuất hiện, linh khí rót vào bên trong, một tảng đá lập tức dâng lên, đỡ lấy hắn.  

             Cơ thể yêu lang thì rơi xuống, rơi vào trong nhược thủy.  

             Sắc mặt yêu lang thay đổi, vội vàng ngừng thế đi, trở lại bên cạnh vách núi, trong đôi mắt màu xanh hiện lên bất ngờ và phẫn nộ.  

             Vốn tưởng rằng Mạc Phàm chỉ là cảnh giới Kim Đan, sẽ dễ đối phó hơn, ai biết Mạc Phàm phiền phức như vậy.  

             - Ta nói cho ngươi biết, kết cục của người lấy oán trả ơn, đó chính là bị thợ săn giết, sau đó thi thể của nó bị thợ săn làm những chuyện khác.  

             Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt.  

             Yêu lang này thật sự cho rằng mình là người lấy oán trả ơn, nghĩ đơn giản quá rồi.  

             Hắn vốn đang bối rối chuyện tiến vào Ngũ Yêu Sơn, nhưng mà con yêu lang này có ý đồ với hắn, hắn nhất thời chú ý.  

             Hỗn loạn này vì yêu lang mà ra, nếu có thể khống chế yêu lang này, chắc chắn có thể dụ ngũ yêu vương rời đi, còn có thể gây ra hỗn loạn thần không biết quỷ không hay, khiến hắn tiến vào bên trong cung điện có chứa ngũ hành yêu đan kia.  

             - Chỉ dựa vào tu sĩ nhân loại cấp Kim Đan như ngươi, cũng muốn làm thợ săn sao?  

             Yêu lang cười khinh thường nói.  

             Tuy nó bị ngũ yêu vương làm trọng thương, thực lực chỉ còn hai phần ba, nhưng dù sao yêu vương cũng là yêu vương, một tu sĩ Kim Đan có thể đối phó được sao?  

             Cho dù Mạc Phàm cầm yêu đan của nó, cũng như nhau cả thôi.  

             Mạc Phàm cười nhạt, đôi mắt nheo lại, nhìn về phía yêu lang.  

             Yêu đan này cũng có đủ thuộc tính ngũ hành, nhưng không phải là nội đan của yêu vương kia, mà là yêu lang này.  

             Nếu yêu lang này không đưa yêu đan cho hắn, quả thật hắn khó đối phó yêu lang này, nhất là trong tình huống không để ngũ yêu vương chú ý, nhưng yêu đan đã ở trong tay hắn, yêu lang sống hay chết là do hắn.  

             - Nhất kiếm diệt hồn.  

             Bốn chữ vang lên, trong đôi mắt hắn mỗi bên bay ra một tiểu kiếm hư vô, tiểu kiếm hợp hai thành một trước mi tâm của hắn, bắn về phía yêu đan của yêu lang.  

             - Nhân loại, ngươi chỉ là một tu sĩ Kim Đan, cũng muốn diệt thần hồn của ta, ta nói ngươi không biết sống chết, thì ngươi đúng là không biết sống chết.  

             Yêu lang hừ lạnh một tiếng, bên trong viên yêu đan trong tay Mạc Phàm có một yêu lang năm đầu huyền ảo bay từ trong ra, đón thanh tiểu kiếm kia, lập tức xông về phía Mạc Phàm.  

             Ông ta là yêu vương Thần Cấp, nếu ông ta dám đưa yêu đan cho Mạc Phàm, vậy đã dự liệu Mạc Phàm hủy không được yêu đan của ông ta.  

             Chỉ trong chớp mắt, tiểu kiếm và sói con huyền ảo đụng vào nhau, tiểu kiếm biến mất vào trong miệng sói con kia.  

             Sói con huyền ảo kia bị tiểu kiếm của Mạc Phàm đâm thủng, sói con huyền ảo đến trước người Mạc Phàm, còn chưa đi vào mi tâm của Mạc Phàm, thì vẻ mặt không cam lòng tản đi.  

             - Nhân loại, ngươi…  

             Yêu lang trừng Mạc Phàm với vẻ dữ tợn, cơ thể to lớn không do dự xông về phía Mạc Phàm.  

             Yêu đan của ông ta có thể rời cơ thể, nhưng thần hồn bên trong yêu đan bị diệt, ông ta sẽ không lập tức chết, nhưng sống không được lâu.  

             Nếu phải chết, cũng phải kéo Mạc Phàm xuống nhược thủy cùng.  

             Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, một tay hắn vươn về phía yêu lang, vô số mệnh kiếm xuất hiện xung quanh yêu lang, năm ngón tay nắm chặt.  

             “Phập phập phập…”  

             Vô số mệnh kiếm xuyên qua người yêu lang, cơ thể yêu lang vừa nhảy lên, đến giữa không trung thì không còn một chút khí tức sinh mệnh, cơ thể rơi xuống nhược thủy mênh mông.  

             Không đợi yêu lang chìm vào trong nhược thủy, trong một tay của Mạc Phàm có ngọc phù sáng lên, mấy tảng đá dâng lên, nâng thi thể yêu lang lên.  

             ể ấ ắ ề“Bùm!” Mạc Phàm ném thi thể của yêu lang lên trên đất, ánh mắt nhìn về phía viên yêu đan kia.  

             Yêu lang này thực sự coi hắn là tu sĩ Kim Đan, những người coi hắn là tu sĩ Kim Đan đều gần chết hết.  

             Một ngón tay của hắn đặt lên mi tâm, khi đặt tay xuống, một đám hỏa diễm màu lam lập tức xuất hiện trên đầu ngón tay hắn.  

             Ngón tay hắn khẽ búng, hỏa diễm màu lam lập tức bay vào trong yêu đan.  

             Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, hỏa diễm chia ra làm năm trong yêu đan.  

             Hắn ném viên yêu đan kia, yêu đan bay về phía thi thể yêu lang, đảo mắt đã nhập vào trong miệng yêu lang.  

             - Lên.  

             Hắn khẽ quát một tiếng, hai mắt yêu lang mở ra, hai luồng hỏa diễm màu lam xuất hiện trong mắt yêu lang, cơ thể to lớn đứng dậy khỏi mặt đất.  

             Mạc Phàm liếc mắt nhìn yêu lang này một cái, lại vận khởi Tạo Hóa Kim Đan, một dòng tạo hóa khí nhập vào trong cơ thể yêu lang, vết thương trên người yêu lang nhanh chóng khôi phục như cũ.  

             Không chỉ như vậy, bốn cái đầu bị trọng thương cũng nâng lên theo một cái đầu, hỏa diễm màu lam xuất hiện trong mắt những cái đầu này, dần biến mất ở sâu trong đồng tử.  

             Mạc Phàm không lập tức dừng lại, tạo hóa khí không ngừng rót vào trong cơ thể yêu lang.  

             Nếu như có thể nhìn thấu cơ thể yêu lang, thì thấy được xung quanh nội đan của yêu lang được tạo hóa khí vây quanh, những khí thể này tỏa ra ngoài không ít sợi nhỏ, lan đến khắp nơi toàn thân yêu lang, tạo thành một cái lưới lớn trong cơ thể yêu lang.  

             Mãi đến khi lưới thành hình hoàn toàn, lúc này Mạc Phàm mới buông tay ra, trong mắt đều là hài lòng.  

             Nếu chỉ là chút thần hồn, cộng thêm một chút lực tạo hóa, cơ thể yêu lang này chỉ có thể dùng một lần.  

             Nhưng hắn lấy lực tạo hóa hình thành tấm lưới trong cơ thể yêu lang, đồng nghĩa với việc cho yêu lang sinh mệnh thứ hai, sinh mệnh này không chỉ hoàn toàn do hắn khống chế, thực lực cũng cường đại hơn trước không ít.  

             Trừ chuyện đó ra, trong cơ thể yêu lang này được hắn dùng Tạo Hóa Bất Diệt bố trí một trận pháp Tạo Hóa Môn loại nhỏ, dựa theo truyền thừa Tạo Hóa Môn hắn đạt được, trận pháp này thường dùng trên người ky giới thú của Tạo Hóa Môn.  

             - Chúng ta đi.  

             Yêu lang nghe thấy vậy, đi theo Mạc Phàm vào trong sơn động, rất nhanh liền không thấy bóng dáng.  

             Hai bọn họ mới vào sơn động, ở chỗ cửa động, Âm Dương Phong Ấn sáng lên, lại che sơn động lại.  

             Đồng thời, Ngũ Hành Phong Ấn bị Mạc Phàm phá cũng trở về nguyên dạng, giống như không ai động nửa ngón tay ở đây.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.