Chương trước
Chương sau
Mạc Phàm nhíu mày, Hàn Ly chắc chắn không biết hắn, chuyện này ầm ĩ lớn rồi.  

             Nếu chỉ là Hàn Ly bị Khởi Bạo Phù bùng nổ một phen, vấn đề còn không lớn.  

             Khởi Bạo Phù không thể thương tổn được Hàn Ly, cùng lắm là đánh thức Hàn Ly.  

             Nhưng Khởi Bạo Phù nổ trứng rồng của Hàn Ly, lần này mọi chuyện ầm ĩ lớn rồi.  

             Hàn Ly là dị chủng trong các loại rồng, ngàn năm mới thai nghén ra được trứng rồng, sau này muốn thai nghén càng ngày càng lâu.  

             Trứng rồng bị Khởi Bạo Phù nổ hủy, Hàn Ly sẽ không từ bỏ ý đồ.  

             - Không ra, tốt lắm, nhân loại, cho dù tìm cả ngọn núi, bản cung cũng phải đào ngươi ra.  

             Hàn Ly thấy đe dọa vô dụng, nói tiếp.  

             Những lời này vừa vang lên, một đám bóng trắng trên người Hàn Ly phân liệt ra, có khoảng chừng trên trăm cái.  

             Trăm Hàn Ly này đều tự tìm một động, tìm kiếm sát mặt đất, sợ bỏ qua thứ gì đó.  

             Đồng thời, ly yêu ở trong Hàn Ly Động cũng tìm kiếm theo.  

             Mạc Phàm nhìn những bóng trắng hình rồng, sắc mặt hắn khó coi, trong mắt lộ ra vẻ lo lắng.  

             Chỉ cần hắn không tới gần Hàn Ly, Hàn Ly muốn tìm hắn cũng không dễ.  

             Nhưng những bóng trắng này đều là phân thân của Hàn Ly, một khi phân thân đến xung quanh hắn, cho dù hắn dùng Thiên Ẩn Thuật, cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn.  

             Hàn Ly tiếp tục tìm kiếm như vậy, tìm được hắn là chuyện sớm hay muộn.  

             Hắn suy nghĩ một lát, trong hai mắt hiện lên hào quang màu vàng, nhìn về phía bản thể của Hàn Ly.  

             Hoàng quang đến chỗ nào, Hàn Ly và trứng rồng tràn đầy vết rạn lập tức xuất hiện trong mắt hắn.  

             Một lát sau, hắn thu hào quang màu vàng trong mắt lại.  

             Hắn hít sâu một hơi, tán Thiên Ẩn Thuật trên người, đi từ trong sơn động ra.  

             - Không cần tìm nữa, ta ở đây.  

             Hắn vừa đi ra, những bóng dáng của Hàn Ly Hóa Thần và ly yêu lập tức chen chúc mà đến, lực lượng khủng bố đè ép tới.  

             Bạch quang rơi lên trước người Mạc Phàm không xa, bạch quang thu lại, một mỹ phụ lạnh lùng mặc cung trang bạch y xuất hiện.  

             Mỹ phụ này vừa xuất hiện,sơn động vốn rét lạnh thấu xương, lập tức được một tầng băng lạnh bao phủ.  

             - Nhân loại, người nào sai ngươi ra tay với con trai của bản cung, nói cho ta biết, bản cung sẽ để ngươi chết toàn thây.  

             Đôi mắt Hàn Ly như lợi kiếm hàn băng, ép hỏi Mạc Phàm.  

             Mạc Phàm chỉ là tu sĩ Kim Đan, có khả năng trộm trứng rồng, dùng để ấp trứng thành linh sủng, không có khả năng chỉ nổ hủy trứng rồng.  

             Nhưng nếu Mạc Phàm làm, phần lớn là có người sai bảo.  

             Mạc Phàm lắc đầu, cười nhạt.  

             - Ngươi nhìn bộ quần áo của ta xem, ai có thể sai ta tới hủy trứng rồng của ngươi.  

             Khi nói chuyện, pháp y xuất hiện trên người hắn.  

             - Hửm?  

             Sắc mặt Hàn Ly thay đổi, chân mày cau lại.  

             Ở Vạn Yêu Quật một số yêu tộc cấp thấp không biết nơi này thuộc Thần Nông Tông, bà ta thân là yêu vương nên biết rõ.  

             Không chỉ biết rõ, bà ta còn biết áo cà sa trên người Mạc Phàm, chỉ có người chữ lót “Bất” ở Thần Nông Tông mới có.  

             Nhưng mà…  

             - Ngươi là một tu sĩ Kim Đan, sao có thể là đệ tử chữ lót “Bất” của Thần Nông Tông?  

             Hàn Ly lạnh giọng hỏi.  

             - Ngươi cảm thấy Thần Nông Tông chúng tôi nhận đệ tử chỉ nhìn tu vi à?  

             Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.  

             - Nếu ngươi thân là đệ tử chữ lót “Bất” của Thần Nông Tông, vì sao phải hủy trứng rồng của bản cung, đừng tưởng rằng ngươi là đệ tử của Thần Nông Tông, bản cung sẽ không giết ngươi.  

             Hàn Ly lạnh giọng hỏi.  

             - Khởi Bạo Phù trên trứng rồng của ngươi không phải ta hạ, bây giờ ta cũng không biết người hạ Dẫn Bạo Phù trên người ta là ai.  

             Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

             Một khi Dẫn Bạo Phù trên Ngư Lân Giáp của hắn cách vừa đủ với Khởi Bạo Phù, sẽ khởi động Khởi Bạo Phù.  

             Đây không phải là Vương Thành giở trò quỷ, phần lớn là do người khác.  

             - Không phải ngươi, ngươi nghĩ bản cung sẽ tin ngươi à?  

             Hàn Ly nhíu mày nói.  

             - Ta tới đây là vì có người nói cho ta biết nơi này có thể thông tới Ngũ Yêu Sơn, nhưng ta còn chưa tiến vào địa cung, Khởi Bạo Phù đã kích nổ, ngươi tin chuyện này hay không tùy ngươi.  

             Mạc Phàm nói thẳng.  

             - Nhân loại, bản cung sống 3000 năm, ngươi cho rằng bản cung là đứa bé, dùng lời nói dối cấp thấp như vậy lừa bản cung, ngươi có tin bản cung lập tức giết ngươi không?  

             Hàn Ly lạnh lùng nói.  

             Hàn Ly vừa nói câu này xong, hàn băng lập tức lao về phía Mạc Phàm một cách dũng mãnh.  

             Mạc Phàm không phản kháng cũng không ngăn cản, chỉ cười nhạt một tiếng.  

             - Ta nói thật, ngươi không tin ta ta cũng không có biện pháp, nhưng ta có thể nói một số chuyện khiến ngươi tin tưởng, ta là đệ tử của chưởng môn Thần Nông Tông, ngươi giết ta, lát nữa sẽ có người đến chỗ ngươi, diệt ngươi, đến lúc đó đám hủy trứng rồng của ngươi sẽ vui vẻ nhất, ta không biết trí tuệ 3000 năm của ngươi cao bao nhiêu, nhưng ngươi phải hiểu ý của ta.  

             Hàn Ly vốn định đóng băng Mạc Phàm, nghe thấy lời Mạc Phàm nói, trong đôi mắt bà ta đầy do dự.  

             Mạc Phàm nói không sai, chữ lót “Bất” không phải là tu sĩ bình thường của Thần Nông Tông, có thể trở thành chữ lót “Bất” với tu vi Kim Đan, nếu không phải thiên phú của Mạc Phàm tuyệt đỉnh, thì y đạo kinh thiên.Hơn nữa Mạc Phàm còn là đệ tử của chưởng môn, chắc chắn Thần Nông Tông sẽ truy cứu, đến lúc đó bà ta sẽ bị giết như lời Mạc Phàm nói.  

             Ngoài ra Mạc Phàm bình tĩnh trước mặt bà ta như vậy, nếu không ai sai bảo, quả thật có khả năng bị người ta hãm hại.  

             - Thật sự không phải ngươi hủy trứng rồng của bản cung?  

             Hàn Ly bán tín bán nghi nói.  

             - Nếu hủy trứng rồng của ngươi có thể khiến ta thông qua thông đạo ở phía tận cùng, có lẽ ta sẽ làm vậy.  

             Mạc Phàm cười nói.  

             Hắn vừa nói câu này, Hàn Ly không chỉ không tức giận, trái lại lạnh lùng liếc xung quanh Mạc Phàm.  

             - Quả thật ngươi bị người ta lừa tới chỗ bản cung, mật động ở sâu trong địa cung của bản cung đã được che lại, cho dù bản cung cho ngươi qua, không giải được Ngũ Hành Phong Ấn bên kia Ngũ Yêu Sơn, ngươi cũng không có biện pháp qua mật động kia đến Ngũ Yêu Sơn.  

             Hàn Ly giải thích.  

             Mạc Phàm nhíu mày, cười chua xót.  

             Xem ra hắn không chỉ bị lừa, còn bị lừa rất sâu.  

             - Cho nên, ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?  

             Mạc Phàm hỏi.  

             - Ngươi đi theo ta, tìm người hủy trứng rồng của bản cung, ngươi giết tên đó, ta thả ngươi, muốn thông qua địa cung của bản cung tiến vào Ngũ Yêu Sơn, ngươi đừng nghĩ nữa.  

             Từ nơi này thông tới Ngũ Yêu Sơn phiền phức lớn nhất là Hàn Ly, bên kia Ngũ Yêu Sơn chỉ là Ngũ Hành Phong Ấn mà thôi, nghĩ biện pháp phá giải là được, phá phong ấn này đơn giản hơn đối mặt với năm yêu vương.  

             Cho nên hắn chỉ có thể đi từ đây vào, sẽ không có lựa chọn khác.  

             - Để trả thù lao, ta sẽ cứu long tử của ngươi.  

             Mạc Phàm bổ sung thêm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.