Chương trước
Chương sau
Tầng năm Thiên Cơ Các, Tử Yên thấy khóe miệng Mạc Phàm có máu đi tới, sắc mặt cô thay đổi, vội vàng đi tới.  

             - Ngô công tử, ngươi làm sao thế?  

             - Gặp thích khách.  

             Mạc Phàm không giấu diếm, nói thẳng.  

             - Thích khách, người nào muốn giết Ngô công tử vậy?  

             Tử Yên nhíu chặt mày, hỏi.  

             - Chuyện này thì Tử Yên cô nương không cần phải biết, nhưng yên tâm, dẫn ta đi lên, ta sẽ không có vấn đề gì luyện đan cho em họ cô.  

             Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

             Hắn có thể chạy trốn tới Thiên Cơ Các trước mặt tu sĩ Hợp Thể kỳ, đã không có gì ngăn cản được hắn tiến vào Thần Nông Tông rồi.  

             Hắn vào Thần Nông Tông, giúp Thượng Quan Ngưng luyện đan chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.  

             - Được, mời Mạc công tử.  

             Tử Yên làm tư thế mời, dẫn Mạc Phàm đi lên trên.  

             Vô Phong chân nhân là người có bối phận như chưởng môn của Thần Nông Tông, tất nhiên sẽ không ở tầng năm.  

             Tử Yên dẫn Mạc Phàm đi thẳng lên tầng 9, lúc này mới dừng lại.  

             Ở tầng 9, có một nam tử mặc thanh y bưng một chén trà đứng trước cửa sổ.  

             Người đàn ông này không nhiều tuổi lắm, nhìn chỉ như gần ba mươi, nhưng trong tóc dài màu đen xuất hiện một phần sương sắc, nhất là hai bên tóc mai, đã hoa râm.  

             Trên gương mặt mày kiếm mắt sáng là ngũ quan tinh xảo tới hoàn mỹ, chỉ có thể thốt lên bằng hai chữ “đẹp trai”.  

             Nhưng hai mắt vô thần, lông mày luôn nhíu chặt, khiến ông ta luôn mang theo vài phần ưu thương và bất đắc dĩ.  

             Nam tử này đúng là Vô Phong chân nhân tiếng tăm lừng lẫy ở Thần Nông Tông.Cách Vô Phong chân nhân không xa, một lão giả tóc bạc đang ngồi ở một bên tiếp khách.  

             Áo trắng, tương đương với các chủ cửu cấp ở Thiên Cơ Các, đặc biệt là Đại Thừa hoặc tông chủ tông môn, gia chủ thế gia và các nhân vật cấp cao.  

             Mạc Phàm và Tử Yên mới tới tầng chín, Vô Phong chân nhân vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ như cũ, lão giả tóc bạc thì nhìn bọn họ.  

             - Thiên Liệt Thuật? Tiểu tử, kẻ nào đuổi giết ngươi, mà khiến ngươi phân liệt ra 33 phân thân?  

             Lão giả tóc bạc kia liếc mắt đánh giá Mạc Phàm một cái, cau mày nói.  

             - Hợp Đạo kỳ.  

             Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

             Câu này vừa vang lên, cho dù là lão giả tóc bạc hay Tử Yên đều thay đổi sắc mặt.  

             - Tiểu tử, ngươi rất có tiền đồ, nhưng trong một tháng này không được dùng linh khí, nếu không cơ thể ngươi sẽ không chịu nổi.  

             Nam tử áo trắng nhắc nhở.  

             Một cảnh giới Kim Đan nho nhỏ, không nói đến chạy trốn khỏi tay cao thủ Hợp Đạo kỳ, không bị cảnh giới Hợp Đạo giết đã không đơn giản.  

             Người như vậy không chỉ đáng được Thiên Cơ Các bọn họ chú ý, càng đáng nhắc nhở một phen.  

             - Đa tạ nhắc nhở.  

             Trên mặt Mạc Phàm không có chút gợn sóng, thản nhiên nói.  

             Lão giả tóc bạc nhíu mày, trên mặt lộ chút không vui.  

             Ông ta tốt bụng nhắc nhở Mạc Phàm, vậy mà Mạc Phàm không có chút phản ứng.  

             - Tiểu tử, chẳng trách ngươi bị cảnh giới Hợp Đạo ám sát, chỉ dựa vào câu vừa rồi của ngươi, có lẽ ngươi đã đắc tội một cao thủ rồi.  

             - Nếu ngươi biết ta tới đây làm gì, sẽ cảm thấy những lời ta vừa nói đã rất khách sáo rồi.  

             Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.  

             Một các chủ của Thiên Cơ Các mà thôi, nhắc nhở y tiên bất tử hắn làm thế nào, chuyện này như bệnh nhân nói Hoa Đà nên chữa bệnh thế nào.  

             Nếu Hoa Đà cung kính với người này, vậy thì kỳ lạ rồi.  

             - A… Vậy sao?  

             Lão giả tóc bạc dời mắt, nhìn về phía Vô Phong chân nhân ở bên cạnh cửa sổ.  

             Ông ta biết có người ủy thác Tử Yên tìm Vô Phong chân nhân, cụ thể làm gì ông ta không biết.  

             - Vương các chủ, Tử Yên cô nương, mong hai người tránh đi một lúc.  

             Vô Phong chân nhân bình tĩnh nói.  

             - Được, nếu VôPhong chân nhân có chuyện gì có thể nói cho ta biết.  

             Lão giả tóc bạc chậm rãi đứng dậy, rời khỏi tầng chín với Tử Yên, còn phong tầng chín Thiên Cơ Các cho bọn họ.  

             Hai người rời đi, Vô Phong chân nhân lấy một chiếc đĩa ngọc ra, ném lên không trung.  

             Đĩa ngọc hóa thành quang mang màu lục, giống như một tầng nước gợn bao trùm toàn bộ tầng 9.  

             Làm xong chuyện này, lúc này Vô Phong chân nhân mới xoay người nhìn Mạc Phàm.  

             - Tiểu tử, giải trừ Dịch Dung Thuật của ngươi đi.  

             Mạc Phàm cười nhạt, âm thanh “đùng đùng” vang lên trong cơ thể hắn, cơ thể hắn khôi phục dáng vẻ ban đầu.  

             - Nói cho ta biết, sư phụ của ngươi là ai, Diễn Thiên Thần Quyết, phương pháp tu luyện Bách Thảo Vạn Vật Lô trên người ngươi từ đâu tới, rõ ràng trên người ngươi có công pháp cao thâm nhất của Thần Nông Tông chúng tôi, ngươi lại vào Thần Nông Tông chúng tôi làm gì.  

             Trong mắt Vô Phong chân nhân lóe lên ánh sáng lạnh, hỏi.  

             Mạc Phàm nhíu mày, hắn đã cố gắng che giấu khí tức hai loại công pháp này, hơn nữa từ khi tới Thanh Thành đã không sử dụng hai công pháp này, không ngờ Vô Phong sư thúc nhạy bén như vậy, mới tiếp xúc chưa tới một phút, đã cảm nhận được khí tức của Diễn Thiên Thần Quyết và Hư Không Chi Lô trên người hắn.  

             Ý niệm của hắn vừa động, cung trang màu trắng trước ngực thêu chữ “Y” xuất hiện trên người hắn.  

             - Bất Tử bái kiến Vô Phong sư thúc.  

             Mạc Phàm cúi đầu với Vô Phong, cung kính nói.  

             Nếu bị Vô Phong sư thúc nhìn thấu, không cần phải che giấu nữa.  

             - Bất Tử?  

             Vô Phong nhíu mày, đánh giá Mạc Phàm.  

             Mạc Phàm không chỉ tu luyện công pháp cao nhất của Thần Nông Tông, áo trên người cũng thuộc về đệ tử có chữ lót là “Bất”.  

             Trên người mỗi đệ tử chỉ có một kiện pháp y này, do pháp lực ngưng tụ, phía trên có rất nhiều thứ tương tự tiền tệ phòng giả, muốn làm giả cũng không được.  

             - Gần đây ta ở Thần Nông Tông không lâu, nhưng theo ta biết sư huynh không nhận thêm đồ đệ nào, còn ban thưởng tên Bất Tử.  

             - Hiện giờ không có, không có nghĩa sau này không có, giống như hiện giờ sư thúc không thể chữa được cho vợ, nhưng 400 năm sau có thể, nếu con xuất hiện trước, cùng lắm là 4 năm, vợ của sư thúc sẽ tỉnh lại.  

             Mạc Phàm cười nhạt nói.  

             Đã đến bước này, hắn chỉ có thể làm vậy.  

             Nếu không thể khiến Vô Phong sư thúc tin, gặp sư phụ hắn sớm hay muộn cũng phải giải thích.  

             Ngoài ra chuyện Mạc Phàm nói, không phải không có, có một số tu sĩ bỗng nhiên tỉnh lại qua một đêm, thấy được kiếp trước, kiếp này của mình, sau đó tìm tới.  

             Quả thật Mạc Phàm phù hợp với những điều kiện này, đệ tử từ Hạ giới tới, đã có công pháp cao nhất của Thần Nông Tông, thậm chí là y thuật.  

             - Đúng vậy, con chỉ nói những chuyện này, Vô Phong sư thúc muốn phế tu vi của con, dẫn con tới Thần Nông Tông, hay là muốn khổ sở 400 năm, tự người chọn đi.  

             Mạc Phàm giang hai tay ra, nhìn Vô Phong sư thúc, dáng vẻ mặc người ta xử trí.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.