Chương trước
Chương sau
Chỉ trong phút chốc, Mạc Phàm rời khỏi phạm vi đấu cung, rẽ vào một hẻm nhỏ không người rồi dừng bước lại.  

             - Các hạ, một sát thủ Hợp Thể kỳ như ngươi, đối phó tu sĩ Kim Đan kỳ như ta còn cần dè dặt cẩn thận à?  

             Mạc Phàm không quay đầu lại hỏi.  

             Hắn vừa mới nói xong, trong hẻm nhỏ ngoại trừ Mạc Phàm vẫn không có bóng dáng những người khác, nhưng một giọng nói khàn khàn vang lên bốn phía.  

             - Tiểu tử, lực cảm ứng của ngươi rất mạnh, thậm chí ngay cả ta cũng có thể phát hiện được, chẳng trách người giết ngươi chỉ đích danh là tu sĩ Hợp Thể kỳ.  

             - Nếu quỷ bí chi khí thường có trên người sát thủ che giấu tốt hơn một chút, có khả năng ta không cảm nhận được rồi.  

             Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

             Thân là sát thủ, giống như y tiên, không ngừng làm một chuyện trên người sẽ có khí tức độc hữu của nghề nghiệp đó, dược khí của y tiên, quỷ bí chi khí của sát thủ.  

             - Vậy sao, vậy ngươi có thể đi chết đi.  

             Giọng nói khàn khàn lại vang lên, đồng thời hắc mang nổ tung bắn ra, chỉ trong chớp mắt đã tới trước người Mạc Phàm, cơ thể Mạc Phàm như giấy dán bị hắc mang đâm thủng.  

             “Rầm” một tiếng, chỉ trong chớp mắt cơ thể Mạc Phàm bùng nổ ra, nhưng không để lại một giọt máu.  

             - Hửm?  

             Tiếng khiếp sợ vang lên, cách nơi Mạc Phàm bùng nổ không xa, một người mặc áo choàng màu đen và mặt nạ xuất hiện.  

             Bóng đen này đánh giá bốn phía, trong mắt đều là bất ngờ.  

             Rõ ràng bị giết vừa rồi không phải Mạc Phàm, nhưng ông ta thấy rõ Mạc Phàm rời khỏi đấu cung, nếu là bóng dáng hoặc phân thân của Mạc Phàm ông ta nhất định sẽ phát hiện ra, nhưng rất rõ ràng, ông ta lạc mất Mạc Phàm rồi?  

             Bóng đen không sốt ruột, trái lại nhắm hai mắt.  

             Một lát sau, lúc này ông ta mới mởto mắt, sắc bén nở rộ trong đôi mắt ông ta, giống như có thể nhìn thấu toàn bộ, bóng dáng Mạc Phàm xuất hiện trước mắt ông ta.  

             Cách ngõ tắt nhỏ này không xa, Mạc Phàm nhíu mày, giống như phát hiện ra, cũng nhìn về phía bóng đen kia.  

             Tu sĩ Hợp Đạo kỳ đúng là khó đối phó, vừa rồi hắn dùng hai loại bí thuật là Thiên Ẩn và Thiên Liệt, lúc này mới lừa gạt được bóng đen kia đi.  

             Hai bí thuật này không đơn giản, là bí pháp mà thích khách mơ tưởng muốn có được, nghe nói ngay cả Thiên Đạo đều che giấu được.  

             Nếu tu vi của hắn cao hơn chút nữa, đến Nguyên Anh kỳ, có lẽ sẽ lừa được tu sĩ Hợp Đạo này, Kim Đan đỉnh phong thì còn thiếu chút nữa.  

             Hắn nhíu mày, chữ “Liệt” ở chỗ mày sáng lên liên tục, một đám bóng dáng tương tự hắn phân li mà ra, có tổng cộng 33 cái, nhanh chóng lao về bốn phương tám hướng.  

             Những bóng dáng này vừa rời đi không lâu, một chữ “Ẩn” lóe lên, bóng dáng biến mất hoàn toàn.  

             Đồng thời bên trong ngõ nhỏ kia, bóng đen nhìn Mạc Phàm phân liệt ra thành vô số, khóe miệng hơi nhếch lên, cười lạnh lùng.  

             - Tiểu tử, có chút bản lĩnh đó, chẳng trách có thể khiến cố chủ của ta coi trọng như vậy, hóa ra là thế này, cho dù là bí pháp của thích khách, ngươi cũng đừng mơ thoát khỏi tay ta.  

             Nói xong ông ta không xem người nào là Mạc Phàm thật, đuổi theo một phương hướng Mạc Phàm biến mất.  

             Không lâu sau, ngay trên một trà lâu, bóng đen đuổi tới một bóng dáng của Mạc Phàm.  

             Mạc Phàm không có ý chạy trốn, ngồi bên cạnh bàn trà phẩm trà.  

             Bóng đen giống như không sốt ruột, ngồi xuống đối diện Mạc Phàm, bưng một ly trà lên uống.  

             - Tiểu tử, sao ngươi không chạy đi?  

             - Phân thân này dụ ngươi tới đây là đủ rồi.  

             Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

             - Tiểu tử, vậy ngươi biết vì sao ta đuổi tới đây không?  

             Bóng đen đặt chén trà xuống, cười khẽ hỏi.  

             - Ngươi sao, ngươi đuổi theo một mình ta, đủ để giết hết phân thân của ta và chân thân rồi.  

             Mạc Phàm thản nhiên nói.  

             Đến cảnh giới Hợp Thể này, đã từ giả dối đến chân thật, cũng là hư đạo tới chân đạo, tất cả đạo ở trước mặt bọn họ, cho dù là thật hay giả đều có thể được bọn họ sửa chữa hủy diệt.  

             Hắn từng dùng Thiên Ẩn và Thiên Liệt của hắn một lần, lại sử dụng lần nữa không có lợi gì.  

             Chỉ cần tên sát thủ này tìm được phân thân, là có thể hủy diệt được tất cả.  

             - Vậy ngươi còn không nhanh trốn đi, chuẩn bị từ bỏ à?  

             Bóng đen nhướn mày, hơi bất ngờ nói.  

             Mạc Phàm biết rõ ông ta có thể giết, còn ngồi ở đây dùng trà.  

             - Từ bỏ, một khi ta quyết định chuyện gì, sẽ ít từ bỏ, nhất là bây giờ, ta nhất định phải tiến được vào Thần Nông Tông, không ai có thể ngăn cản được ta, cho dù là sát thủ Hợp Kỳ cũng vô dụng, đi tìm ta kế tiếp đi!  

             Mạc Phàm hơi nhếch miệng, uống một hơi cạn sạch trà trong chén.  

             Cảm ứng, tốc độ của hắn đều không thể so được với cao thủ Hợp Thể kỳ, muốn tới Thiên Cơ Các trước khi bị tu sĩ Hợp Thể giết, chỉ có thể tự bạo cơ thể phân liệt ra nhờ Thiên Liệt, không có biện pháp khác.  

             Như vậy có ảnh hưởng lớn tới bản thể của hắn, nhưng tránh bị tên sát thủ này giết toàn bộ, còn có thể kéo dài được nhiều thời gian nhất.  

             Ngay sau đó, không đợi bóng đen ra tay, “bùm” một tiếng, cơ thể hắn vỡ nát.  

             Bóng đen nhíu mày, vội vàng chộp lấy Mạc Phàm.  

             Cho dù chỉ tóm được một chút căn nguyên chi khí của Mạc Phàm, ông ta vẫn giết được Mạc Phàm, hoàn thành nhiệm vụ.  

             Nhưng một tay ông ta chộp tới, chỉ nắm được không khí, ngoại trừ thứ này ra không tóm được gì.  

             Bóng đen nhíu mày, ông ta đã ra tay hai lần, vậy mà đều thất bại, đây là chuyện chưa từng xảy ra.  

             Ông ta nắm chặt tay, cơ thể nhanh chóng phân liệt ra số lượng còn nhiều hơn Mạc Phàm lúc trước, đuổi theo các phân thân khác của Mạc Phàm.  

             Nhưng mỗi khi đuổi tới một phân thân của Mạc Phàm, phân thân của Mạc Phàm đều tự bạo, không cho ông ta cơ hội ra tay.  

             Nhưng không lâu sau, 33 phân thân mà Mạc Phàm phân liệt ra chỉ còn lại một người.  

             - Tiểu tử, Thiên Liệt Thuật của ngươi phân liệt ra đã tới cực hạn rồi, xem ngươi tự bạo xong một phân thân cuối cùng này, bản thể của ngươi còn có thể phân liệt ra nữa không.  

             Bóng đen cười mỉa, bước từng bước về phía Mạc Phàm.  

             Thiên Liệt Thuật không hạn chế số lần phân liệt, thương thế trên người chưa tới một hai tháng không thể chữa trị hoàn toàn.  

             Chỉ thấy khóe miệng Mạc Phàm có máu tươi chảy ra, tay cầm Cửu Tinh, đã tới đại môn của Thiên Cơ Các.  

             Mạc Phàm nhìn thấy bóng đen này, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, Cửu Tinh chém về phía bóng đen kia, còn mình thì xoay người vào Thiên Cơ Các.  

             Tự bạo 33 phân thân, cuối cùng hắn cũng tới Thiên Cơ Các.  

             Bên ngoài tòa nhà, trong mắt bóng đen đầy sắc bén, giơ tay bóp mạnh kiếm quang của Mạc Phàm, nhưng không xông vào Thiên Cơ Các, ông ta phẫn nộ rời đi. Thiên Cơ Các, không phải nơi ông ta có thể xông vào, nhất là hiện giờ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.