Không ít người đưa mắt nhìn nhau.
- Người này ra tay cũng quá ác độc rồi?
Có người nuốt nước bọt nói.
Thương tổn nặng như vậy, ở Thanh Hư Sơn sẽ không chết, nhưng không chỉ ảnh hưởng tới tu vi, cũng cần tu dưỡng một thời gian.
- Đệ thập cung còn tạm, ngươi không thấy mấy đấu cung khác từ đệ cửu cung trở lên đâu, người khiêu chiến có không biết bao nhiêu người chết, mà không thể đánh hạ được.
Một người khác nói.
- Chuyện này, ngươi còn muốn khiêu chiến tiếp không?
- Thôi, ta không định đi tìm chết.
Mười người này tọa trấn thập cung đã rất nhiều ngày, đến bây giờ chưa một ai có thể khiêu chiến thành công, đủ để thấy đối thủ mạnh cỡ nào.
Thay vì tìm đường chết, còn không bằng lý trí một chút từ bỏ, ít nhất không phải đi khiêu chiến lúc này, đợi hải tuyển gần kết thúc, lại đi khiêu chiến cũng không muộn.
Xung quanh tràn đầy tiếng bàn luận, không một ai đi lên.
… T
rong đám người, nam tử dẫn đường nhìn thoáng qua người bị ném, anh ta xác nhận lại:
- Mạc công tử, hay là ta đi đến cửu cung, bảo người kia…
- Không cần, ngươi ở đây đợi ta một lát.
Mạc Phàm lắc đầu, nói với Mạnh Vô Kỳ.
- Dạ, Mạc công tử.
Mạc Phàm nheo mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3714411/chuong-1517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.