- Hửm?
Đám Đông Phương Sóc nhướn mày, nhìn theo tầm mắt của Mạc Phàm, trên mặt bọn họ tràn đầy vui vẻ.
Mấy bọn họ cộng thêm đám người của Ngạo Nhật Sơn Tông, đã đủ đối phó Mạc Phàm.
Thật không ngờ còn một đám người khác nữa.
Như vậy cho dù Mạc Phàm có năng lực thông thiên cũng không thể thoát khỏi.
Phía Mạc Phàm nhìn, một cơn gió xoáy đột nhiên nổi lên, gió xoáy tản đi, một mỹ phụ và một nam tử tóc bạc xuất hiện.
Mỹ phụ này đúng là người lấy Băng Phong Đảm đi.
Mỹ phụ này vừa xuất hiện, Long Vạn Sinh chớp lóe một cái thì tới bên cạnh mỹ phụ này, quỳ một gối với mỹ phụ.
- Phượng đại nhân, ta đã làm theo lời đại nhân nói, mong Phượng đại nhân tha cho Long gia ta.
Long Vạn Sinh cung kính nói.
- Đứng dậy đi.Mỹ phụ không thèm nhìn Long Vạn Sinh nói.
- Đa tạ Phượng đại nhân, tiểu tử này là người giết Nghịch thiếu con trai đại nhân, cũng chính cậu ta là người diệt tàn hồn của Ma Long.
Long Vạn Sinh vui vẻ trong lòng, ông ta đứng phía sau mỹ phụ, cười mỉa với Mạc Phàm.
Mỹ phụ khẽ nâng mí mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Mạc Phàm, khóe miệng bà ta hơi nhếch lên nụ cười đầy hứng thú.
- Tiểu tử, tu vi của ngươi không cao, nhưng lá gan không nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3712988/chuong-1510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.