Tôn Vô Tật nhướn mày, trong mắt ông ta xuất hiện vui mừng.
Chín bình dược này đều là độc dược mạnh nhất ông ta luyện chế, mỗi một loại đều có thể độc chế một địa long, Mạc Phàm muốn chơi nuốt độc với ông ta sao?
Mỗi một loại độc dược ở đây ông ta đều có thuốc giải, cho dù uống hết đống độc dược ở đây cũng không có vấn đề gì.
Mạc Phàm thì khác, cho dù Mạc Phàm biết chút y thuật, nhưng độc tính của những độc dược này rất mãnh liệt, sẽ không cho Mạc Phàm cơ hội phối giải dược, Mạc Phàm đã đột phát tử vong.
- Chơi như vậy cũng được, lão phu sẽ cho ngươi thấy Dược Vương ta là Dược Vương.
ấ ểTôn Vô Tật cười mỉa nói, lấy hai đĩa ngọc để ở không trung.
Ngón tay ông ta hơi búng ra, hai đĩa ngọc một cái tới trước người ông ta, một cái tới trước người Mạc Phàm.
- Nhưng như vậy không hay lắm, ba bình quá ít, nguy hiểm quá nhỏ.
- Ngươi muốn thế nào?
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, vẻ mặt không đổi nói.
- Chín bình dược này, hai ta mỗi người một nửa, dựa theo trình tự của từng người phối thành một loại độc dược, sau khi phối kết thúc, sẽ do đối phương uống, người không bị làm sao sẽ thắng, nếu ta thắng, ta giải độc cho ngươi, sau đó tha cho hai ngươi rời đi, dược điển thì để lại, nếu ta thua, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3708853/chuong-1494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.