- Ta, ta…
Sắc mặt Mạnh Vô Kỳ trắng bệch, hoàn toàn không biết nên nói gì.
Anh ta chưa từng khám bệnh cho người ta, chỉ dựa theo dược điển, nếu dược điển kia không phải Mạc Phàm cho anh ta, ngay cả anh ta cũng không tin.
- Tiểu tử, không nói được sao, nể tình ngươi còn trẻ tuổi, giao bộ dược điển hại người hại mình kia ra, hoặc chọn một bình ở đây nuốt vào, ta sẽ để ngươi rời đi.
Tôn Vô Tật lắc đầu cười nói.
Bên cạnh ông ta, một đám đệ tử cười trêu tức.
Mạnh Vô Kỳ nghiến chặt răng, muốn đi qua lấy thuốc.
Anh ta sẽ không đưa dược điển cho Tôn Vô Tật, nuốt dược thì nuốt.
Không đợi anh ta đi đến chỗ đặt bình thuốc, giọng nói lạnh lùng truyền đến.
- Trong đó không có bình nào hủy tu vi của ngươi đâu, đều là độc dược, hơn nữa bên trong còn thêm Mê Huyễn Thảo, cho nên cho dù ngươi lựa chọn uống một bình, sau khi uống xong, ngươi đều nghe lời giao dược điển cho ông ta, sau đó hóa thành một vũng máu loãng.
Giọng nói này vang lên, không ít người nhíu mày nhìn về phía phát ra âm thanh, ánh mắt nhanh chóng nhìn về phía Mạc Phàm đứng bên cạnh thanh niên bị bệnh.
Trong mắt Tôn Vô Tật hiện lên chút dị sắc, cũng nhìn về phía Mạc Phàm.
Trước mắt Mạnh Vô Kỳ vốn sáng lên, sau đó trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3708851/chuong-1492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.