Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt cất túi linh thạch kia đi.
- Ngươi bán cho tên này đi, ta không cần hạt sen này.
Mạnh Vô Kỳ này chỉ muốn tìm hắn gây sự, cho dù hắn bỏ ra nhiều linh thạch hơn, trừ phi hắn lấy ra được số linh thạch dọa Mạnh Vô Kỳ sợ hãi, nếu không hắn không có khả năng mua được những hạt sen này.
- Được rồi, vị thiếu gia này, hộp hạt sen này là của ngươi.
Tiểu ca kia thấy Mạc Phàm từ bỏ, đưa hộp sen kia tới trước người Mạnh Vô Kỳ.
Mạnh Vô Kỳ cất hạt sen đi, lấy 2000 viên linh thạch đưa cho tiểu ca.
Trên mặt đám người tràn đầy tươi cười, lập tức đắc ý hơn nhiều.
Ở trên tửu lâu, Mạc Phàm dựa vào thực lực thu thập bọn họ thảm như vậy, ngay cả Đồng Chiến đến cũng không có tác dụng gì.
Lần này ở trong hội đấu giá, rõ ràng Mạc Phàm muốn những hạt sen này, nhưng thực lực không có tác dụng gì, linh thạch cũng không có nhiều như vậy, chỉ có thể nhìn bọn họ lấy hạt sen đi.
- Mạnh thiếu, mấy hạt sen này xử lý thế nào đây?
Nam tử tóc dài kia tới gần hỏi.
- Đồ dùng 2000 linh thạch để mua, còn có thể làm gì, lấy đi cho kim bối phượng quan kê ăn là được rồi.
Mạnh Vô Kỳ nhìn chằm chằm Mạc Phàm, mỉm cười nói.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3708785/chuong-1426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.