Sa mạc Taklamakan.
Dưới ánh mặt trời, nơi này giống như một vùng hải dương màu vàng, ngoại trừ biển cát thì là bầu trời màu lam, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy mấy cây thực vật, đứng sừng sững trong biển cát.
Lúc này trên một vùng cồn cát cao trăm mét trong sa mạc, một đạo quang trụ từ trên trời giáng xuống, rơi lên trên một cồn cát, một ấn ký cổ xưa như con dấu xuất hiện trên cồn cát.
Hào quang thu lại, lộ ra bóng dáng của Mạc Phàm.
Mạc Phàm nhíu mày, giống như cảm ứng được nhìn thoáng qua biển Đông.
Đến cảnh giới này của hắn, hắn càng ngày càng mẫn cảm với những chuyện sắp xảy ra.
Ngay tại vừa rồi, bỗng nhiên hắn có dự cảm không tốt đến từ biển Đông.
Thần thức của hắn quét một vòng trên không biển Đông, xác nhận trên biển không có khí tức nguy hiểm, lúc này hắn mới thu hồi thần thức nhìn xung quanh.
- Xem ra vẫn phải tự mình đi tìm.
Mạc Phàm lẩm bẩm.
Dựa theo trí nhớ của Albert, thành cổ kia ở ngay bên này, ông ta chỉ tới đây với sư phụ vài lần, cụ thể là ở nơi nào ông ta cũng phải tìm kiếm một phen.
Nghĩ như vậy, cảm ứng như thủy triều của hắn lan ra xung quanh.
Chỉ trong chớp mắt, thần thức của hắn đã bao phủ trên trăm kilomet xung quanh.
Mạc Phàm mở mắt ra, thu thần thức lại.
Hắn lựa chọn một phương hướng rời đi.
Phương hướng mà Mạc Phàm tiến đến cách Mạc Phàm chưa tới mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689836/chuong-1376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.