- Mạc Phàm, cậu!
Một tay Chúc Thiên Cực ôm cổ, đỏ mặt tức giận nói.
Vậy mà Mạc Phàm gieo hỏa diễm trong cơ thể anh ta, đúng là buồn cười.
Mạc Phàm không thèm để tới Chúc Thiên Cực, dời mắt nhìn lão giả đeo kiếm.
- Ông chuẩn bị đưa Kỳ Lân Ngọc Kiệt cho tôi, hay là để tôi tự tới lấy?
Lão giả đeo kiếm liếc nhìn Chúc Thiên Cực, trên mặt lộ vẻ do dự.
- Thôi, để tôi tự tới lấy vậy, ngọc tới!
Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, nhẹ giọng quát.
Ấn ký Kỳ Lân ở trên trán lão giả đeo kiếm lại sáng lên, cơ thể lão giả lập tức cứng đờ, tay còn lại của ông ta không nghe theo khống chế chui vào trong ngực ông ta, một cái túi như ý được ông ta lấy ra.
Mạc Phàm vươn một tay ra, cái túi như ý này bay vào trong tay hắn.
Hắn mở túi như ý này ra, từng khối ngọc như do hồng bảo thạch tạo ra xuất hiện ở bên trong, mỗi một viên to bằng đồng xu, có tổng cộng mười mấy viên, bên trên tràn đầy huyết khí và sinh cơ, đúng là Kỳ Lân Ngọc Kiệt.
- Bây giờ các anh có thể đi.
Mạc Phàm cất Kỳ Lân Ngọc Kiệt, hạ lệnh đuổi khách.
- Mạc Phàm, xem như cậu lợi hại.
Chúc Thiên Cực nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ hung dữ, ước gì có thể xé nát Mạc Phàm.
Anh ta đường đường là Thần Sứ ở dưới hạ giới, vừa đến Địa Cầu chưa tới một tuần, vậy mà bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689667/chuong-1207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.