Lông mày Chúc Thiên Cực nhướn cao, khóe miệng khẽ nhếch lên.
- Vị mỹ nữ kia là vị hôn thê của cậu đúng không, dáng vẻ rất xinh đẹp đó, nhưng mà không nên tới nơi này, chỉ là nếu đến đây rồi, ngại quá, thứ này cũng không thể cho cậu, chúng ta sẽ mang vị hôn thê của cậu rời đi.
Chúc Thiên Cực cất cái hộp đi, cười nói.
Lão già này không làm được nhiều chuyện tốt, nhưng có một số chuyện cũng không tệ.
Nếu vị hôn thê của Mạc Phàm ở trong tay, không chỉ Kỳ Lân Huyết Nô không đưa cho Mạc Phàm, Kỳ Lân Ngọc Kiệt cũng không thể đưa.
- Người xấu, buông chị dâu tôi ra, nếu không tôi đốt các người.
Tiểu Vũ nắm chặt tay, hỏa diễm màu vàng phun về phía lão giả ở phía sau Tiểu Tuyết.
Lão giả không dám khinh thường, tay còn lại dựng thẳng lên, miệng thốt ra mấy âm phù kỳ lạ, một màn hào quang có đường vân huyết sắc xuất hiện trước người ông ta, chắn hỏa diễm màu vàng ở bên ngoài.
- Mạc tiểu thư, cô không phải đối thủ của lão phu, tiên sinh, chuyện hôm nay hay là cứ vậy thôi, tôi thả vị tiểu thư này, cậu để chúng tôi rời đi, tôi có thể cho cậu Kỳ Lân Ngọc Kiệt.
Lão giả đeo kiếm nói.
- Huyết thúc, chú nói gì đó, chú không nghe hiểu ý của tôi sao, nơi này đến lượt chú quyết định à?
Chúc Thiên Cực nghe thấy lời Huyết Nô nói, nhíu mày quát.
Anh ta đã nói không cho Mạc Phàm, còn mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689666/chuong-1206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.