Hơn hai tiếng sau, Mạc Phàm ngồi phi cơ trực thăng quay về trang viên Mạc gia.
Bên ngoài trang viên Mạc gia, một Ma Văn huyết sắc vĩ đại đang quay xung quanh, giống như dùng máu tươi đúc ra, không nhìn ra là văn tự gì, nhưng xung quanh trang viên là huyết đồ to như vậy, khiến người ta cảm thấy áp lực và sợ hãi.
Gần huyết đồ, cho dù là cây cỏ hay trùng chim đều chết hết, gần như xung quanh Mạc gia đều chết hết.
Lúc này không ít người Mạc gia đang cầm bột thuốc màu vàng nhạt rắc lên trên huyết đồ.
Bột thuốc vẩy lên bên trên, khói xanh nhạt tỏa ra, tuy xóa đi màu đỏ, nhưng vẫn để lại một số ấn ký màu đỏ sậm.
Hắn mới xuống phi cơ, không ít người liền nhìn về phía hắn.
Mọi người thấy là Mạc Phàm thì hơi do dự, trải qua Tần Kiệt và Chu Hiệt xác nhận, lúc này mới có không ít người tới đón.
- Tiểu Phàm quay về rồi à.
Cha Mạc Phàm cười hiền hòa nói.
- Cha, đều là những người đó làm cha bị thương sao?
Mạc Phàm hơi híp mắt, nhìn về phía xương sườn bên trái cha mình.
Tuy đã không có vết thương, nhưng trên quần áo vẫn còn cái động, bên trên dính một mảng lớn vết máu.
Tuy những người khác không bị đại thương, nhưng có rất nhiều vết thương nhỏ.
- Là cha không cẩn thận, Tiểu Vũ đã chữa trị giúp cha rồi.
Cha Mạc Phàm nói.
Vẻ mặt Mạc Phàm không ôn hòa hơn, trái lại lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689656/chuong-1196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.